Cô Ấy Sẽ Không Chết Đâu - Chương 3

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

3.

Tôi vừa định trả lời vú nuôi, thì nghe thấy giọng Phó Thận từ ngoài cửa vọng vào.

“Chị Ngô, chị mau lên, thằng bé lại trớ sữa rồi, Lộ Lộ không còn sức bế con nữa.”

Anh ta đẩy cửa bước vào, rõ ràng sững người trong một thoáng.

Nhưng khi ánh mắt chạm vào tôi, anh ta chỉ tỏ ra thờ ơ, lạnh nhạt nói:

“Con còn đang trong lồng ấp, tạm thời không cần chị Ngô, để chị qua giúp Lộ Lộ một chút, cô chắc cũng không ngại đâu.”

“Nói thêm nhé, tôi đã báo cho ba mẹ cô tới chăm rồi. Tôi mệt lắm rồi, chăm Lộ Lộ cực quá, giờ không còn tâm sức lo cho cô được nữa, mong cô thông cảm.”

Đang nói thì mấy đồng nghiệp của anh ta mang theo cả đống quà tới.

“Sao anh còn ở đây? Bà xã bên kia đang tìm anh kìa!”

“Lộ Lộ làm sao vậy?”

Trong vô thức, họ đều cho rằng “bà xã” chính là Bạch Lộ Lộ.

Phó Thận cuống quýt đi ngay theo họ, chẳng ngoái lại lấy một lần.

Chỉ còn lại chị Ngô – vú nuôi – đứng ngẩn ngơ tại chỗ.

“Cô là vợ bác sĩ Phó à? Còn cô Bạch kia chẳng phải bạn của bác sĩ Phó thôi sao? Sao ai cũng gọi cô ta là chị dâu thế?”

Tôi cười nhạt:

“Có lẽ… Mọi người hiểu lầm thôi.”

Chị Ngô lập tức vứt khăn xuống bàn, tức tối nói:

“Anh ta không có miệng chắc? Bị hiểu lầm mà không biết mở lời giải thích. Tôi thấy bác sĩ Phó này bụng dạ chẳng trong sạch gì, còn mong người ta tưởng vợ anh ta là Bạch Lộ Lộ ấy chứ!”

Một người chẳng quen biết gì Phó Thận còn nhìn ra được tâm tư của anh ta.

Bạch Lộ Lộ là nữ thần trong thời đại học của anh ta – người mà anh ta khao khát nhưng không với tới.

Đến mức không dám thổ lộ, nhưng lại âm thầm yêu đến ai cũng biết.

Nếu không phải đi dự buổi họp lớp cùng anh ta, tôi cũng chẳng hay:

Một kẻ kiêu ngạo như Phó Thận, cũng từng có lúc cúi đầu thấp giọng đến thế.

Trước mặt Bạch Lộ Lộ, anh ta luôn cúi gằm mặt.

Bạn cùng phòng anh ta từng đùa, nói với Lộ Lộ vừa mới ly hôn:

“Nữ thần thật không may, nếu năm đó đồng ý lời tỏ tình của Phó Thận, thì giờ chắc đã là phu nhân của bác sĩ Phó nổi tiếng ở Bệnh viện Trung tâm rồi, đâu tới lượt ai khác.”

Mà “ai khác” đó chính là tôi – đang ngồi kế bên ăn bít tết.

Bạn bè anh ta không ai ưa tôi.

Trong mắt họ, tôi là kẻ thứ ba xen vào giữa Phó Thận và nữ thần của họ.

Nếu không có tôi, thì ít nhất Bạch Lộ Lộ cũng có một chốn để về.

Thậm chí, chính Phó Thận cũng nghĩ vậy.

Sau buổi họp lớp đó, anh ta bắt đầu lạnh nhạt với tôi.

Lấy lý do công việc bận, một tuần chỉ về nhà một lần.

Thậm chí còn từ chối đưa tôi đi khám thai.

Nhưng lại xuất hiện đầy trong vòng bạn bè của Bạch Lộ Lộ.

Trở thành “người đàn ông tốt” mà cô ta công khai nhắc đến.

Người khác hiểu nhầm mối quan hệ của họ, Bạch Lộ Lộ chỉ cười cười cho qua.

Không phủ nhận, cũng chẳng giải thích – hoàn toàn chấp nhận.

Phó Thận cũng giống cô ta.

Khi người khác tưởng nhầm vợ anh ta là người phụ nữ xinh đẹp, quyến rũ như Bạch Lộ Lộ – anh ta lại cam tâm tình nguyện đón nhận sự ngộ nhận đó.

Vì chuyện này, tôi từng cãi nhau với anh ta.

Anh ta nói: “Người trong sạch không cần phải tự chứng minh, cô nên tôn trọng quyền kết bạn của tôi.”

Nhưng khi nói đến Bạch Lộ Lộ, anh ta chưa bao giờ tự tin.

Chỉ cần cô ta cho anh ta một chút quan tâm, anh ta lập tức như con chó điên nhào tới.

Còn đối với tôi – anh ta luôn nghĩ mình là lựa chọn tốt nhất của tôi.

Khi chưa có con, tôi còn không rời nổi anh ta, giờ có con rồi thì càng không thể rời đi.

Nên anh ta càng ngày càng vô sỉ, không hề kiêng nể.

Nhưng anh ta quên mất – tôi không giống anh ta.

Tôi không thể mãi làm chó liếm, cũng chẳng yêu nổi cái thứ gọi là… Phân.

Phòng của Bạch Lộ Lộ nằm ngay sát vách.

Từng nhóm người ra vào thăm cô ta – đồng nghiệp, bạn học của Phó Thận, cả bác sĩ Lý hôm ấy cũng có mặt.

“Phó Thận! Anh làm thế hơi kinh tởm đấy! Anh không giải thích một câu, để bọn tôi hiểu lầm lâu như thế, cứ gọi chị dâu, chị dâu suốt ngày. Hôm đó tôi cấp cứu cho vợ anh mà mất mặt tới mức nào, anh có biết không?”

Giọng của bác sĩ Lý xuyên qua cả bức tường vẫn rõ ràng đến mức khiến người ta đau thấu tâm can.

Phó Thận im lặng một hồi lâu mới lên tiếng:

“Chẳng phải tôi bảo mọi người gọi cô ấy là Lộ Lộ rồi sao? Là do mọi người cứ khăng khăng gọi là chị dâu thôi.”

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo