Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
7
Sáng hôm sau, trời vừa hửng sáng.
Kỳ Kiến Bạch vẫn còn ngủ say bên cạnh.
Quần áo tôi và cậu quấn vào nhau, nhăn nhúm rơi bên mép giường.
Ánh sáng mờ mờ luồn qua rèm cửa, tôi nghiêng đầu nhìn cậu một chút, sau đó nhẹ nhàng đứng dậy rời đi.
Trợ lý Tiểu Đường đang đợi sẵn trong xe, đưa cho tôi ly cà phê Americano đá:
“Lê tổng, giai đoạn hai của kế hoạch thu mua cổ phần đã hoàn tất, hiện chưa ai phát hiện là do chúng ta làm.”
Tôi cầm ly cà phê, yên lặng lắng nghe:
“…Ngoài ra, sáng nay cha cô có gọi, yêu cầu cô lập tức về nhà họ Lê một chuyến.”
Tôi gật đầu: “Không cần để ý. Lần sau ông ta gọi nữa thì chặn số.”
“Những việc khác cứ làm theo kế hoạch.”
Tiểu Đường gật đầu, nhưng trước khi lái xe, lại liếc nhìn cổ tôi như muốn nói gì đó.
“Tổng Lê, cổ cô….”
Tôi nhìn vào gương chiếu hậu, hiểu ra ngay.
Đưa tay chỉnh lại cổ áo, cài kín nút cuối cùng:
“Không sao. Bị cún con cắn.”
Tôi vốn định về nhà thay đồ rồi đi làm.
Nhưng không ngờ lại đụng ngay Phó Sâm đang ở nhà.
Anh ta ngồi phịch trên sofa, cổ áo mở toang, tay cầm vài tờ giấy.
Thấy tôi, giọng anh ta trở nên lạnh lùng:
“Lê Dã, cô không định giải thích sao?”
Tôi nhìn xuống.
Là bản thảo đơn ly hôn tôi đã nhờ luật sư soạn từ trước.
Tôi im lặng.
“Nói đi! Câm rồi à?!”
Anh ta bật dậy, bước đến trước mặt tôi:
“Chỉ bằng cô, cũng dám đòi ly hôn với tôi?”
“Cô quên rồi à, trước đây là ai quỳ dưới chân tôi, kéo ống quần xin cưới bằng được?”
Anh ta vung bản thảo ly hôn vào mặt tôi.
Tờ giấy mỏng cắt rách làn da bên khóe mắt tôi, máu bắt đầu chảy ra.
Tôi đưa tay lên, chạm phải lớp máu dính đầy tay.
Khẽ hít một hơi:
“…Tôi tưởng anh và Giang Manh là tình yêu đích thực, cần tôi nhường chỗ.”
“Cô không có quyền quyết định chuyện của tôi.”
Phó Sâm cười giễu cợt:
“Lê Dã, cô chỉ là con chó mà nhà họ Lê nuôi rồi tống vào chỗ tôi.”
“Bây giờ người nhà Lê tỏ ra có chút thiện cảm với cô, cho cô vài quyền nói chuyện trong công ty, liền quên luôn thân phận à?”
Anh ta bóp cằm tôi, bắt tôi ngẩng đầu lên nhìn hắn:
“Dự án giai đoạn hai ở khu Tây Xuyên, Phó thị sẽ cắt đứt toàn bộ hợp tác với Lê thị.”
“Lê Dã, đây là bài học cho cô—chỉ khi tôi cho cô mặt mũi, cô mới được sống như con người.”
Anh ta buông tay, nhếch miệng:
“Về mà nghĩ kỹ xem phải lấy lòng tôi thế nào mới khiến tôi tha thứ cho sự hỗn láo này.”
“Ví dụ như… lại quỳ xuống cầu xin tôi một lần nữa.”
8
Sau khi Phó Sâm rời đi, tôi vẫn đứng im tại chỗ, không nhúc nhích.
Ánh nắng nghiêng nghiêng từ cửa sổ chiếu thẳng vào tôi.
Tôi đứng yên trong vùng sáng ấy, khẽ thở ra một hơi, rồi lấy điện thoại từ túi xách ra.
Chỉ thấy tên Kỳ Kiến Bạch đang nằm chễm chệ trên top tìm kiếm.
#Kỳ Kiến Bạch bạn gái
“Theo nguồn tin tiết lộ, sau trận chung kết khu vực đêm qua, ‘Kỳ thần' Kỳ Kiến Bạch bị bắt gặp thân mật cùng bạn gái trong bãi đỗ xe. Hai người có cử chỉ thân mật…”
Kèm theo đó là bức ảnh được đăng bởi một tài khoản chuyên tung tin.
Cảnh đêm tối mịt mù trong bãi đỗ, từng hạt mưa rơi dày đặc.
Kỳ Kiến Bạch đứng bên cửa xe mở sẵn, tay đặt lên khung cửa, sắc mặt lạnh tanh, ánh mắt sắc như dao.
Bên trong xe bị che chắn hoàn toàn, chỉ lộ ra một góc váy màu xanh và logo đôi giày cao gót hàng hiệu.
Phần bình luận nổ tung:
“Nếu tôi nhớ không nhầm, Thần Kỳ mới 19 thôi? Đã yêu đương rồi à??”
“19 tuổi là trưởng thành rồi, yêu đương thì đã sao, đâu ảnh hưởng đến thi đấu?”
“Không phải chứ, chỉ mình tôi thắc mắc bạn gái cậu ấy là ai à? Tôi tra logo đôi giày đó rồi, vài chục triệu một đôi, còn là hàng giới hạn nữa.”
“Lẽ nào là… được bao nuôi?”
CLB lập tức gọi đến:
“Sếp à, có phóng viên đang liên hệ về tin đồn hẹn hò, chúng ta có nên xử lý không?”
Tôi ấn tay lên vết thương bên má, điềm tĩnh đáp:
“Tất cả tin đồn về việc Kỳ Kiến Bạch có bạn gái, đều phải phủ nhận.”
Chưa kịp tổ chức họp báo thì tin tức mới lại ập đến.
Có người chụp được cậu ấy tại quán cà phê gần CLB.
Trong ảnh, Kỳ Kiến Bạch ngồi lặng lẽ trước miếng bánh kem dâu, sắc mặt lạnh lùng, đôi mắt đầy u ám.
Có người gan lớn bước tới hỏi:
“Anh Kỳ, tâm trạng không tốt à?”
Cậu đáp gọn lỏn:
“Đúng.”
“Cãi nhau với bạn gái à?”
Video ngắn đó nhanh chóng leo thẳng lên top 1 hot search.
Ngay khi cậu gọi điện cho tôi, tôi đang đứng trước cổng chính biệt thự nhà họ Lê.
Giọng cậu trầm thấp vang lên:
“Lê Dã, chị thật sự định… chơi xong rồi bỏ à?”