Đoạn Tuyệt - Chương 2

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

2.

Tôi vẫn giữ vẻ mặt bình thản:

“Anh à, anh hiểu lầm rồi. Tôi rất hài lòng với… chị dâu.”

Văn Tranh khẽ giật mình khi nghe hai chữ “chị dâu”, vừa định mở miệng thì An Nhiên kéo tay áo anh:

“A Tranh, trước đây giữa em và Vũ Trì có chút hiểu lầm. Em ấy cư xử không tốt với em cũng là bình thường. Sau này từ từ hòa hợp là được.”

Nghe vậy, Văn Tranh trừng mắt nhìn tôi, giọng đầy ẩn ý:

“Em dám! Nếu em dám không vừa mắt An Nhiên, tôi sẽ không nhận em là em gái nữa!”

Mẹ kế vội vàng can ngăn:

“A Tranh, con nói linh tinh gì thế…”

Tôi đặt đũa xuống, cuối cùng cũng chẳng còn chút khẩu vị nào nữa.

Kiếp trước, tôi bị đánh đến mức thân tàn ma dại, gầy gò chỉ còn da bọc xương. Bây giờ khó khăn lắm mới được ăn bữa cơm nóng, vậy mà vẫn không nuốt nổi.

Biết thế lúc nãy nên đi cùng cha đến công ty rồi.

“Tôi ăn xong rồi. Mọi người cứ tiếp tục.”

Tôi không chọn dây dưa với Văn Tranh, đứng dậy rời khỏi bàn ăn.

Nửa tiếng sau, tôi chuẩn bị lên xe đến công ty tìm cha.

Không ngờ cửa xe đột ngột mở ra.

Văn Tranh cúi đầu chui vào ghế sau, ánh mắt âm trầm lạnh lẽo.

“Chu Vũ Trì, giờ lá gan em to rồi, đến lời anh trai cũng dám không nghe sao?”

Anh kìm chặt hai tay tôi, khóe môi lạnh lùng nhếch lên:

“Em vốn lắm lời, sao lúc nãy ngồi ăn lại im thin thít?”

“Sao? Ghen à?”

Cảm giác nóng rát từ lòng bàn tay anh khiến tôi không kìm được mà nhớ lại đời trước – trong căn phòng tối tăm ấy, bị làm nhục, tôi chỉ biết khóc, kêu gào, rồi dần dần trở nên tê liệt…

Tôi giật tay ra, cố nén cơn buồn nôn trong bụng.

Một lúc sau, tôi bình tĩnh đáp:

“Anh hiểu lầm rồi. Anh và An Nhiên rất xứng đôi.”

Văn Tranh cười khẩy một tiếng.

Anh kéo tay áo tôi lên, để lộ vết sẹo nơi cổ tay:

“Thật sao? Nhưng sao tôi nhớ, lần em thấy tôi viết thư tình cho An Nhiên, em đã khóc chạy xuống cầu thang, rồi ngã để lại vết sẹo này?”

“Chu Vũ Trì, tôi biết bí mật của em.”

“Em thầm yêu tôi.”

Nghe câu đó, đầu óc tôi khẽ choáng váng.

Văn Tranh nói đúng – tôi từng thật sự yêu anh.

Khi mẹ kế gả cho cha, tôi còn nhỏ, công ty mới bắt đầu phát triển.

Cha mải mê mở rộng đế chế kinh doanh, mẹ kế bận rộn giao thiệp xã hội.

Tôi là do Văn Tranh nuôi lớn.

Ban đầu anh rất hay cáu:

“Khóc khóc khóc, ngày nào cũng khóc. Con gái các em làm bằng nước hay sao?”

 Thế nhưng ngăn bàn tôi luôn có đồ chơi mới, món bánh ngọt anh vừa thấy liền mua, sinh nhật nào cũng có bất ngờ – mọi thứ đều do Văn Tranh âm thầm lo liệu.

Anh từng nói:

“Dù thế nào, em cũng là công chúa tôi nâng niu trong tay. Những thứ người ta có, em cũng phải có!”

Lớn lên, bước vào tuổi dậy thì, tâm hồn nhạy cảm bắt đầu rung động.

Văn Tranh vẫn ngày ngày đưa đón tôi.

Đám bạn anh hay trêu chọc:

“Anh Văn, anh đối với Vũ Trì tốt thế, đi đâu cũng dắt theo, chẳng lẽ nuôi từ nhỏ để làm vợ à?”

Văn Tranh trừng mắt đấm một cái:

“Cút! Nó là em gái tôi!”

Thế nhưng, khi tôi nhận được thư tỏ tình của bạn nam cùng lớp, Văn Tranh không nói không rằng xé nát trước mặt tôi, rồi hẹn thằng bé ra ngoài đánh cho một trận.

Anh nghiến răng dằn từng chữ:

“Chu Vũ Trì là của tôi. Mãi mãi là của tôi. Ai cũng đừng hòng nghĩ đến!”

Tình cảm thiếu nữ như hạt giống âm thầm được gieo xuống, đến khi nhận ra thì đã thành cây lớn rễ sâu.

Tôi làm sao mà không rung động?

Nhưng ở kiếp trước, chính mối tình đơn phương đó đã đưa tôi xuống địa ngục.

Tôi mới hiểu ra: Văn Tranh – tuyệt đối không phải là người nên yêu.

Thấy tôi không phản bác, Văn Tranh lộ rõ vẻ đắc ý.

Anh buông tôi ra, nói như tuyên bố công lý:

“Chu Vũ Trì, em tỉnh lại đi. Tôi chỉ coi em là em gái.”

“Nếu hôm qua tôi và em có gì… Hừ, thì tôi sẽ chịu trách nhiệm. Nhưng cả đời này, tôi sẽ không bao giờ yêu em, chỉ thấy em kinh tởm thôi!”

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo