Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
4
Rất nhanh sau đó, các bác sĩ từ khắp nơi lần lượt đáp chuyến bay đến.
Trong phòng bệnh, Cố Tư Niên gầy rộc đi, sự sống chỉ còn cầm cự được nhờ máy thở.
【Aaaa anh cả đẹp trai quá, đừng chết mà!】
【Nhưng không được đâu, anh cả quá xuất sắc, nếu anh ấy không chết thì nam chính chẳng có đường phát triển.】
【Hu hu, thật ra chỉ là một mạch máu nhỏ bị tắc thôi, chỉ là khó phát hiện quá, nhưng nữ phụ đến đây làm gì? Còn mang cả bác sĩ theo nữa.】
【Tôi nói rồi mà, nữ phụ tự biết điều ngay ấy mà! Chắc là hối hận chuyện lúc nãy, giờ đến giúp nam chính cứu người nhà để lập công đây.】
【Không ổn rồi, nữ phụ chẳng lẽ không nhìn ra nam chính sợ anh cả mình đến thế nào sao? Anh cả chết đi thì nam chính mới có lợi mà, đừng có hồ đồ như vậy chứ!】
【Thôi kệ, căn bệnh này vốn dĩ chẳng ai phát hiện ra đâu.】
Tôi khẽ cong môi cười nhạt, rồi gọi bác sĩ điều trị chính của Cố Tư Niên đến.
“Đây là các chuyên gia tim mạch hàng đầu trong nước, tôi mời họ đến kiểm tra lại cho Cố Tư Niên.”
Bác sĩ chính hơi do dự:
“Nhưng… vợ của Cố tổng nói… hy vọng Cố tổng có thể ra đi một cách bình thản, không muốn có thêm can thiệp y học.”
Tôi nhíu mày liếc ông ta một cái. Nếu không phải đã thấy mấy dòng chữ kia, tôi còn tưởng Cố Tư Niên bị đôi cẩu nam nữ kia hãm hại thật rồi.
“Bác sĩ Trần, tôi nhớ bệnh viện này hình như đã được bán lại cho nhà họ Tần chúng tôi rồi thì phải.
“Tôi mới là cổ đông lớn nhất ở đây.”
Vừa dứt lời, phía bệnh viện lập tức sắp xếp lại toàn bộ kiểm tra cùng các chuyên gia.
Mọi người kiểm tra rất kỹ lưỡng, nhưng kết quả chẩn đoán cuối cùng vẫn là phải thay tim.
【Nữ phụ đừng tốn công nữa, cốt truyện nó định sẵn vậy rồi.】
【Dù Diêm Vương đến cũng tìm không ra bệnh thật của Cố Tư Niên đâu.】
“Cô Tần, tốt nhất hãy chuẩn bị hậu sự sớm đi.”
Các chuyên gia vừa định rời đi thì bị tôi ngăn lại.
“Có khả năng nào không cần thay tim, mà chỉ đơn giản là có một mạch máu trong tim bị tắc mà chưa được phát hiện không?”
Mọi người ngẩn ra.
Cuối cùng, một vị giáo sư tóc bạc, đeo kính lên kiểm tra lại: siêu âm màu, chụp CT tăng cường.
Đến khi bước ra, giáo sư Trần mặt mũi đỏ bừng vì kích động.
“Cô Tần nói đúng trọng tâm rồi, còn cứu được! Mau chuẩn bị phẫu thuật gấp!”
Tôi thở phào, cả người như trút được gánh nặng.
Cùng lúc đó, những dòng chữ trên trời cũng bắt đầu hỗn loạn.
【Ơ kìa, kịch bản lệch rồi à? Trong sách đâu có viết thế này đâu!】
【Anh cả không chết, nữ phụ cũng không chết vì làm việc quá sức, vậy nữ chính lấy cớ gì mà trở về nữa? Sao nữ phụ lại cứu được anh cả chứ?】
Tôi nghiến chặt răng, thái dương giật giật liên hồi.
Hóa ra từ đầu bọn họ định biến tôi thành vật hy sinh.
Muốn tôi lao lực mà chết vì nhồi máu cơ tim á?
Nằm mơ đi!
5
Ca phẫu thuật của Cố Tư Niên kéo dài suốt bốn tiếng đồng hồ mới thành công tốt đẹp.
Lướt qua vòng bạn bè, tôi mới biết Cố Tri Ngôn đã dắt Miêu Thư Dự và con gái của bọn họ đi chơi giải khuây từ lâu rồi.
Còn không quên lên mặt viết một câu mĩ miều:
“Anh cả như cha, anh không còn nữa, tôi sẽ thay anh chăm sóc gia đình này.”
Cố Tri Ngôn còn gửi cho tôi hai tin nhắn:
“Tôi đưa con bé đi chơi một chút, còn cô thì tự xem lại mình đi.”
“Cô không muốn nhận nuôi Nhược Nhược thì có khối người muốn làm mẹ kế của con bé.”
Lạ lùng là tôi lại thấy lòng mình bình tĩnh đến lạ, thậm chí có chút nhẹ nhõm.
Hóa ra người mình đã thích bao năm, để buông bỏ, chỉ cần vài khoảnh khắc là đủ.
Vậy nên tôi chỉ nhắn lại một chữ đơn giản:
“Được.”
Bốn tiếng sau, Cố Tri Ngôn gửi thêm cho tôi một đoạn tin nhắn thoại.
Chỉ nghe qua màn hình thôi tôi cũng tưởng tượng ra được bộ dạng giễu cợt của anh ta.
“Lại bắt đầu rồi. Khinh An, lần này tốt nhất cô nên có chút khí phách đi.”
Ừ. Sẽ có.
Để đề phòng phát sinh bất trắc, tôi ở lại bệnh viện trông Cố Tư Niên suốt hai ngày một đêm.
Cho đến khi anh ấy mở mắt, cơn buồn ngủ trong tôi lập tức tan biến.
Tôi nắm chặt tay Cố Tư Niên, mừng rỡ:
“Anh tỉnh rồi!”
【Xong rồi, cốt truyện chính thức lệch hướng rồi.】
【Lệch mới hay chứ! Không biết trước mới thú vị!】
Ánh mắt mơ màng trong mắt Cố Tư Niên phải mất một lúc mới dần tan đi.
Bác sĩ kiểm tra xong cũng vui mừng không kém:
“Lần này thật sự vượt qua cửa tử rồi, tất cả là nhờ có cô Tần!”
Cố Tư Niên xoay ánh mắt nhìn tôi, trong ánh mắt còn chút nghi hoặc.