Đứa Con Của Anh Cả - Chương 4

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Lúc bọn họ ra ngoài vui chơi bao lâu, tôi ở đây trông chừng anh ấy từng ấy thời gian.

Một tuần sau, sắc mặt của Cố Tư Niên cuối cùng cũng có chút hồng hào.

Ngày trước tôi vẫn luôn sợ anh ấy.

Anh lớn hơn tôi ba tuổi, hồi còn bé anh ấy lại chẳng hay cười.

Nhưng bây giờ, mỗi ngày lướt vòng bạn bè của Cố Tri Ngôn và Miêu Thư Dự, nghĩ đến việc chúng tôi đội cùng một chiếc mũ xanh, tôi bỗng thấy đồng cảm một chút.

Tôi đỡ Cố Tư Niên ngồi dậy, đưa thuốc đến bên miệng anh ấy:

“Uống thuốc đi.”

Cố Tư Niên không uống ngay, chỉ nhìn tôi một cái:

“Không bám lấy Cố Tri Ngôn nữa à? Lại nhớ ra còn có tôi rồi?”

Tôi thản nhiên đáp:

“Cố Tri Ngôn bận rồi, chẳng cần tôi phải ở bên.”

“Nào, há miệng.”

6

Khi đang đỡ nước cho Cố Tư Niên uống thuốc, điện thoại tôi bất ngờ nhận được cuộc gọi video.

Tôi ghét nhất kiểu chưa gì đã gọi video như thế này.

Người có thói quen làm vậy, ngoài Cố Tri Ngôn ra thì không ai khác.

Tôi cau mày, giọng không vui:

“Chuyện gì?”

Tưởng đâu anh ta sẽ nhận ra sự bực bội của tôi, nhưng đầu dây bên kia, Cố Tri Ngôn chẳng buồn liếc nhìn tôi lấy một cái.

Một tay anh ta nắm tay Nhược Nhược, tay còn lại bị Miêu Thư Dự khoác chặt.

“Nhược Nhược sợ lạnh, em về nhà bật sẵn điều hòa đi.”

“À, em biết làm tôm càng xanh sốt mù tạt mà nhỉ? Thư Dự thích món đó, mua thêm tôm về, tối làm cho cô ấy ăn.”

Sau khi cắt đứt tình cảm với Cố Tri Ngôn, tôi mới nhận ra mình chẳng phải kiểu người có thể chịu đựng vô hạn như vậy.

Lời chất vấn bật ra khỏi miệng không kìm được:

“Cô ta thích món đó ư? Món mà tôi học nấu chỉ vì anh?”

Rõ ràng đây là món tôi cất công học chỉ để làm cơm trưa cho anh ta.

Lúc đầu Cố Tri Ngôn còn thấy mất mặt:

“Tôi là nhị thiếu gia nhà họ Cố, chẳng lẽ đến cơm trưa cũng phải người khác làm hộ?”

Bên kia màn hình, Miêu Thư Dự không giấu được nét đắc ý xen lẫn thẹn thùng.

Đến lúc đó, Cố Tri Ngôn mới liếc nhìn tôi:

“Cô ấy thích thì ăn thôi.”

Thảo nào sau này mỗi lần tôi mang cơm, hộp nào cũng sạch trơn.

Hóa ra là đem cho Miêu Thư Dự ăn cả rồi.

“Chỉ chút việc nhỏ thế này cũng không muốn làm, cô tính sao đây? Sau này làm thím của Nhược Nhược được à?”

Tôi có thể không còn thích anh ta nữa, nhưng không thể chịu nổi việc lòng chân thành của mình bị giẫm đạp như thế.

Tôi liền xoay camera về phía Cố Tư Niên, mỉm cười lạnh lùng:

“Trước khi ăn tối, cho hai người chút bất ngờ trước đã.

“Cố Tư Niên tỉnh rồi, vui không?”

Đầu dây bên kia im bặt vài giây, rồi đồng loạt vang lên tiếng kinh hãi:

“Cố… Cố Tư Niên, anh tỉnh rồi sao…”

“Anh… anh cả?”

Sắc mặt Cố Tư Niên so với trước đã khá hơn nhiều, ngược lại Cố Tri Ngôn bên kia trắng bệch cả mặt.

Tôi cúp máy, ném điện thoại lên giường.

Thấy bên mép Cố Tư Niên còn vệt nước thuốc, tôi thuận tay dùng ngón tay lau đi giúp anh ấy.

So với việc cứ hoài nghi đàn ông, chẳng bằng hiểu rõ đàn ông, rồi tự mình làm đàn ông.

Cố Tư Niên cứng người, vô thức né tránh, nhưng tôi lại cúi người áp sát, vuốt nhẹ lên gò má anh ấy:

“Cố Tư Niên, anh thấy rồi chứ.”

“Vợ anh và Cố Tri Ngôn đã qua lại với nhau.”

Tôi sợ anh ấy xúc động, bèn đặt tay lên ngực anh, cảm nhận nhịp tim.

“Bác sĩ dặn rồi, anh không được quá kích động, sao tim lại đập nhanh thế này?”

【Aaa nữ phụ đang làm gì thế kia? Cái động tác lau nước mập mờ quá! Đang quyến rũ anh chồng của vị hôn phu!】

【Trời má, tai anh cả đỏ hết lên rồi kìa!】

【Trai tân sao chịu nổi trò khiêu khích này cơ chứ!】

…Trai tân?

Thế con bé kia ở đâu ra?

Tôi thoáng ngớ người liếc qua, quả nhiên vành tai Cố Tư Niên đỏ bừng như máu.

Bàn tay tôi đặt lên lớp áo mỏng che lồng ngực anh ấy.

Dưới làn vải mỏng, cơ bắp nóng rực, nhịp tim đập thình thịch ngay trong lòng bàn tay tôi.

Nghĩ đến những chuyện giữa Cố Tri Ngôn và Miêu Thư Dự, tôi dứt khoát áp sát thêm chút nữa, ngón tay khẽ vuốt qua yết hầu của Cố Tư Niên:

“Cố Tư Niên, anh có cân nhắc ly hôn rồi tái hôn không?”

【Ối mẹ ơi nữ phụ bắt đầu chuyển đen rồi!】

【Không không, đây đâu phải cặp đôi chính thức!】

Yết hầu Cố Tư Niên khẽ động đậy, ánh mắt thâm sâu như đang chất chứa điều gì đó mà tôi không hiểu nổi.

“Cô bỏ Cố Tri Ngôn rồi à?”

Tôi khẽ lắc đầu, ngón tay vẫn nhẹ nhàng vuốt ve làn da nóng bỏng của anh ấy:

“Giờ sửa lại size bộ vest chú rể vẫn còn kịp đấy.”

Mặc kệ ai là nam chính nữ chính, mặc kệ cặp đôi chính thức ra sao.

Cố Tri Ngôn có thể cắm sừng tôi, vậy tại sao tôi không thể thành chị dâu của anh ta?

Tôi và Cố Tư Niên ở bên nhau, mới thực sự là một đôi liên kết mạnh mẽ!

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo