Đứa Con Của Anh Cả - Chương 8

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Anh trưởng thành, có khí thế; chỉ trong vòng năm năm tiếp quản nhà họ Cố, anh đã đưa công ty lên tầm cao mới.

Mỗi lần xuất hiện, anh đều khiến người ta phải kính nể.

Chứ không như Cố Tri Ngôn, chỉ biết nấp sau lưng người khác, miệng thì nói không thích, lười nhác chẳng buồn cố gắng.

【Đột nhiên cảm thấy nam phụ này càng giống nam chính ghê, đẹp trai quá đi!】

【Quả nhiên anh với nữ phụ mới là cặp xứng đôi, hai người mạnh ngang nhau nhìn mà mãn nhãn.】

【Mà hình như… nam chính hiện đang trốn trong nhà vệ sinh sụp đổ tinh thần thì phải, nghe mà buồn cười ghê.】

Trốn trong nhà vệ sinh sụp đổ tinh thần?

Tôi khó hiểu.

Rốt cuộc chẳng còn ai níu kéo nữa, Cố Tri Ngôn đáng ra phải mừng mới đúng chứ.

13

Sau khi chúc rượu xong, Cố Tư Niên kéo tôi ngồi xuống nghỉ.

“Ngồi đợi anh chút, anh đi lấy cho em đôi giày bệt.”

Tôi có hơi bất ngờ. Không ngờ Cố Tư Niên lại chu đáo đến vậy.

Tôi tiện tay vốc lấy một đóa hoa trên bàn ngửi thử, khóe mắt lại thấy một bóng người đi về phía mình.

“Tưởng nhanh thế đã về rồi sao?”

Tôi mỉm cười ngẩng đầu, nhưng người đứng trước mặt lại là Cố Tri Ngôn cũng đang mặc lễ phục.

Mắt và chóp mũi anh ta đỏ hoe, trên mu bàn tay còn dính vết máu chưa khô.

“Khinh An, em làm vậy có xứng với anh không?”

Tôi nghiêng đầu nhìn anh ta, ngược lại hỏi:

“Em làm gì có lỗi với anh?”

【Huhu, nữ phụ giờ thật sự hết yêu rồi, đến vết thương trên tay nam chính cô ấy cũng chẳng buồn hỏi. Mới nãy còn đập vỡ gương trong nhà vệ sinh nữa mà.】

【Trước kia chắc chắn nữ phụ đã phát hoảng lên rồi, cuối cùng vẫn là BE rồi.】

【Nhưng nữ phụ với nam phụ thực sự rất hợp, CP này quá ổn luôn!】

Đập vỡ gương…

Cố Tri Ngôn ngoài giận dữ bất lực ra, quả thật chẳng làm được gì khác.

Anh ta bước lên mấy bước, chìa bàn tay rớm máu trước mặt tôi, giọng run run:

“Khinh An, anh đã chờ em ở nhà lâu như vậy, sao em không gọi cho anh bảo anh đến đón?”

“Em không gọi anh, mà để anh trai anh đến à?”

“Em biết rõ là anh chỉ đang giận dỗi thôi, biết rõ chú rể của đám cưới này lẽ ra phải là anh! Em nhìn tay anh đi, anh bị thương rồi, em phải đưa anh đi viện chứ!”

Có lẽ mảnh kính vỡ đã rạch vào mạch máu, máu không ngừng trào xuống theo ngón tay anh ta.

Tôi tiện tay đưa cho anh ta một tờ giấy ăn.

Ánh mắt Cố Tri Ngôn lập tức sáng lên:

“Em vẫn còn quan tâm đến anh phải không? Anh biết ngay mà, em chỉ đang giận anh thôi.”

“Đám cưới này là em cố tình để chọc tức anh đúng không? Không sao hết.”

“Chúng ta làm lại từ đầu. Khinh An, chỉ cần em đi với anh, vì em anh sẵn sàng trở mặt với cả anh trai mình!”

Tôi ngạc nhiên nhìn anh ta.

Trong đầu chỉ có đúng bốn chữ: tự mình đa tình.

“Tôi chỉ sợ anh làm bẩn thảm trải sàn thôi, thảm này đắt lắm đấy.”

Cố Tri Ngôn khựng lại, cánh tay vươn ra lơ lửng giữa không trung.

Lúc này, giọng nói lạnh băng của Cố Tư Niên vang lên sau lưng anh ta:

“Em định đưa chị dâu em đi đâu?”

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo