Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhưng lại bị anh bóp cằm, ép tôi quay mặt lại.
Tôi ấm ức nói: “Kì Kinh Ngôn, em đau…”
Đôi mắt Kì Kinh Ngôn sâu thẳm, tối đen khiến tôi hơi co rúm lại.
Anh nhìn tôi nói: “Em ngủ với anh rồi, sao còn đi trêu chọc người khác?”
“Em nghĩ ngủ với anh xong là có thể coi như chưa từng xảy ra chuyện gì sao?”
“Ôn Chức Tiếu, em đùa giỡn anh à.”
Kì Kinh Ngôn cứ một câu lại nhấn mạnh chuyện tôi ngủ với anh.
Nghe cứ như tôi là kẻ trăng hoa, vô trách nhiệm vậy.
Ba năm trước, tôi vẫn luôn cố ý quên đi cái đêm đó.
Giờ bị chính chủ nhắc lại, bao nhiêu ký ức lập tức ùa về.
Tôi vừa xấu hổ vừa chột dạ.
Nghe đến hai chữ “đùa giỡn”, tôi ngây người.
Phản ứng lại, tôi không chịu yếu thế: “Anh lợi dụng em làm nhiều việc như vậy, em ngủ anh thì sao chứ, anh còn nợ em đó!”
Tôi rũ mắt, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Trải nghiệm còn tệ nữa chứ.”
Kì Kinh Ngôn sững người.
Cả người lập tức tỏa ra khí áp thấp đến đáng sợ.
Tôi len lén ngẩng đầu nhìn anh, bất giác chột dạ.
Kì Kinh Ngôn trầm mặc buông tay khỏi cằm tôi.
Hai tay tôi được tự do, tôi chẳng buồn quan tâm đến cái má đang đau nữa.
Vội vàng lùi lại.
Giữ khoảng cách với Kì Kinh Ngôn.
Ánh mắt Kì Kinh Ngôn sâu không thấy đáy, nguy hiểm như cơn bão đang kéo đến.
Anh giơ tay tháo cà vạt, chậm rãi cởi từng chiếc cúc áo sơ mi đen.
Từng nút từng nút được mở ra, để lộ bờ ngực rắn chắc, cơ bụng thon gọn rõ nét.
Anh nói với tôi: “Vậy thì ngủ thêm lần nữa, lần này, anh sẽ hầu hạ em thật tốt.”
“Nếu em không hài lòng, anh sẽ làm đến khi em hài lòng mới thôi.”
19
Thế nào gọi là "họa từ miệng mà ra".
Đêm nay tôi đã thấm thía sâu sắc.
Kì Kinh Ngôn bá đạo lại hung dữ.
Sự dịu dàng thỉnh thoảng của anh lại giống như lũ kiến ăn xương bám lấy người mà giày vò.
Anh hết lần này đến lần khác hỏi tôi có hài lòng không.
Tôi vừa khóc vừa gật đầu đáp là hài lòng.
Anh hôn lên môi tôi, rồi lại kéo tôi chìm sâu hơn vào cơn sóng triều cuồng nhiệt.
Khi đã mệt tới mức sắp ngủ mê man, Kì Kinh Ngôn kéo tôi ngồi lên đùi anh.
Anh khẽ hỏi: "Nghe nói em cưỡi ngựa rất giỏi?"
Tôi điên cuồng lắc đầu phủ nhận: "Không... Em cưỡi rất tệ."
Kì Kinh Ngôn cười nhẹ nói: "Nói dối, trước đây em từng tham gia đua ngựa đoạt cúp còn chụp ảnh gửi cho anh xem cơ mà."
Anh dỗ dành tôi: "Lần này xong thì ngủ luôn được không?"
...
Sự thật chứng minh, lời đàn ông toàn là dối trá.
20
Trước kia Kì Kinh Ngôn chỉ cần tôi trêu chọc vài câu là không chịu nổi, mặt đỏ lên.
Bây giờ anh đã tiến hóa rồi.
Trở nên mặt dày vô liêm sỉ.
Kì Kinh Ngôn trách tôi không có tinh thần hợp đồng, nói đã hứa liên hôn mà không thực hiện.
Anh lên án tôi đã ngủ với anh, rồi lại quay lưng bỏ đi.
Anh bắt tôi phải chịu trách nhiệm với mình.
Tôi bị anh nói cho cứng họng không phản bác nổi.
Kì Kinh Ngôn ngồi đối diện tôi, tao nhã ăn bữa sáng.
Tôi nhìn anh, mạch suy nghĩ bị anh kéo đi, dần dần mới quay trở lại bình thường.
Nghĩ tới gì đó, tôi mệt mỏi nói: "Kì Kinh Ngôn, chẳng phải anh không thích em sao?"
"Anh như vậy bây giờ là cảm thấy trêu em rất vui phải không?"
Kì Kinh Ngôn ngừng ăn.
Anh nhìn tôi, hơi nhíu mày: "Anh nghiêm túc đấy."
"Không phải anh không thích em."
Tôi nghe xong hơi sững người, trong lòng càng chua xót.
"Anh thích em, vậy mà ba năm trước anh căn bản không hề nghĩ tới việc kết hôn với em."
Tôi cười đầy châm chọc: "Chẳng lẽ chỉ ngủ một lần liền thích luôn à?"
Kì Kinh Ngôn đứng dậy đi tới bên cạnh tôi.
Anh nắm lấy tay tôi dẫn tôi vào phòng sách trong biệt thự.
Tầm mắt tôi rơi trên bàn tay chúng tôi đang nắm chặt, tim đập có chút nhanh.
Kì Kinh Ngôn lấy ra một tập tài liệu đưa cho tôi xem.
Tôi không hiểu gì cả.
"Xem đi, cái này anh cả của em cũng đã xem qua rồi."
Tôi ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn anh, trong lòng đột nhiên cảm thấy căng thẳng.
Dưới sự ra hiệu của Kì Kinh Ngôn, tôi mở tài liệu ra.
Tôi đọc từng chữ từng chữ một.
Đọc xong, lòng tôi sóng trào mãnh liệt, vừa vui mừng vừa không dám tin.