Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
06
Hôm nay lúc tôi đến, tôi gặp thư ký Lâm, cánh tay phải đắc lực của Kì Kinh Ngôn.
Anh ta là một người đàn ông với vẻ ngoài bình thường nhưng khí chất lại rất ôn hòa, lịch thiệp.
Thấy tôi, anh ta mỉm cười chào hỏi.
Tôi khẽ gật đầu rồi đi thẳng lên tầng.
“Cô Ôn.”
Lúc tôi đã đi cách xa khoảng ba mét, thư ký Lâm bỗng gọi tôi lại.
Tôi nghi hoặc nhìn anh ta.
Thư ký Lâm nhắc nhở: “Hôm nay tâm trạng ông chủ rất tệ, hay là cô lên gặp anh ấy muộn chút đi.”
Nghe vậy, tôi sững người một lúc.
Rồi đáp: “Tôi biết rồi.”
Thư ký Lâm quay người rời đi, tôi ngẩng đầu nhìn lên tầng hai, trầm ngâm suy nghĩ.
Do dự vài giây, cuối cùng tôi vẫn bước lên.
Kì Kinh Ngôn hầu như dành phần lớn thời gian trong phòng làm việc để làm việc.
Tôi bước nhẹ, từ từ tiến lại gần.
Đến trước cửa phòng, tôi bỗng khựng lại.
Kì Kinh Ngôn ngồi trên xe lăn, quay lưng về phía tôi.
Anh hướng mặt ra cửa sổ, ngoài kia trời âm u xám xịt.
Trong phòng không bật đèn, ánh sáng có phần tối tăm.
Cả bóng lưng lặng lẽ của anh cũng bị khung cảnh ấy biến thành bức tranh trắng đen tĩnh mịch.
Tôi bỗng thấy lòng nghèn nghẹn, có gì đó đè nặng nơi lồng ngực.
Tôi định mở miệng gọi anh, nhưng vừa thấy hành động của Kì Kinh Ngôn thì lời nói nghẹn lại ở cổ họng.
Cổ họng khô rát, đau đớn.
Kì Kinh Ngôn chống hai tay lên thành xe lăn, cố gắng muốn đứng dậy.
Hai chân anh vô lực, cuối cùng vẫn ngã ngồi trở lại.
Anh cứ thế lặp lại động tác ấy.
Hết lần này tới lần khác thất bại.
Tôi nhìn anh cúi gập người trên xe lăn, đầu cúi thấp.
Rồi bật cười.
Bên ngoài chớp giật, sấm nổ vang trời.
Tiếng cười của Kì Kinh Ngôn bị sấm chớp nuốt trọn.
Nhưng nỗi đau đớn và bất lực trong anh thì chẳng thứ gì che giấu được.
Tôi đứng trước cửa phòng, nước mắt rơi lã chã.
Sợ anh phát hiện, tôi chỉ có thể lấy tay bịt miệng, xoay người nép vào bức tường trắng lạnh lẽo.
Kìm nén tiếng khóc không cho thoát ra.
07
Đến khi nghe thấy tiếng xe lăn lăn bánh, tôi vội vàng trốn vào phòng cho khách nhỏ gần đó.
Kì Kinh Ngôn đi ra khỏi phòng làm việc, vào thẳng phòng ngủ của mình.
Ngay sau đó là tiếng nước chảy từ phòng tắm vọng ra.
Tôi rón rén bước ra khỏi phòng cho khách.
Ma xui quỷ khiến, tôi lại lặng lẽ bước vào phòng làm việc của Kì Kinh Ngôn.
Trong phòng hơi bừa bộn.
Dưới sàn không chỉ có tài liệu rơi vãi, còn có cả chiếc ly bị đập vỡ tan tành.
Có thể thấy tâm trạng của anh vừa rồi cực kỳ kích động và giận dữ.
Ánh mắt tôi quét qua một vòng căn phòng.
Bỗng khựng lại khi thấy một mảng đỏ chót nổi bật trên bàn làm việc.
Là một tấm thiệp cưới.
Thiệp mời lễ đính hôn của Đường Huyên và Tần Vọng Bắc.
Máy tính của Kì Kinh Ngôn vẫn chưa tắt, màn hình dừng lại ở một khung chat.
[Dù cậu có giỏi đến đâu cũng không che giấu được chuyện tàn tật, cậu không xứng với cô ấy.]
Chỉ trong tích tắc, tôi đã hiểu rõ mọi chuyện.
Hôm nay chính là lễ đính hôn của Đường Huyên.
Tần Vọng Bắc còn gửi tin nhắn mỉa mai Kì Kinh Ngôn, tàn nhẫn xé toạc vết thương của anh.
08
Lúc Kì Kinh Ngôn ngồi thang máy xuống tầng một, tôi vừa gọi điện thoại xong.
Ngồi trên sofa, tôi vẫy tay với anh.
Anh mặc bộ đồ ở nhà màu yến mạch, trên chân đắp chiếc chăn mỏng màu xám tro.
Vẻ mặt vẫn lạnh nhạt như thường.
Không hề nhìn ra chút mất kiểm soát và điên cuồng ở lúc phòng làm việc ban nãy.
“Kì Kinh Ngôn, tay anh sao thế?”
Tôi nắm lấy tay trái của Kì Kinh Ngôn, ngón út có một vết xước nhỏ.
Chắc là vừa nãy mất bình tĩnh trong phòng làm việc, anh vô tình làm mình bị thương.
Anh rút tay khỏi tay tôi, nhàn nhạt đáp: “Không sao.”
Tôi đau lòng vô cùng.
Nhưng chỉ có thể giả vờ như không biết gì.
“Để em đi lấy hộp y tế.”
“Không cần.”
Tôi nửa đe dọa nửa trêu chọc: “Anh muốn em dùng nước bọt khử trùng cho anh à?”
Kì Kinh Ngôn bất chợt ngẩng đầu.
Đối diện với ánh mắt chờ đợi của tôi, anh thoáng bất lực.
Cuối cùng thỏa hiệp: “Em đi lấy hộp y tế đi.”
Tôi mỉm cười.
Tôi phát hiện ra rồi, chỉ cần tôi mặt dày trêu ghẹo anh, Kì Kinh Ngôn sẽ dễ mềm lòng hơn rất nhiều.
Dạo này dự báo thời tiết liên tục cảnh báo sắp có bão.
Sáng nay thời tiết còn tạm ổn.
Lúc tôi đến thì trời âm u.
Giờ thì mây đen dày đặc, sấm chớp đùng đoàng.
Gió cũng ngày càng mạnh.