Không Phải Thế Thân - Chương 5

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

9.

 

Phòng khách trở nên cực kỳ yên tĩnh, tôi thở chậm lại, toàn bộ sự chú ý đều tập trung vào tiếng lòng của Thẩm Yến Từ.

 

“Nam Nam đã nhìn thấy cuốn nhật ký đó rồi sao?”

 

“Giờ có nên nói cho cô ấy biết không? Hay tìm cớ lảng tránh cho qua?”

 

Tôi nghe thấy từ “cớ” thì khẽ nheo mắt.

 

Nhưng Thẩm Yến Từ nhanh chóng nghĩ tiếp: 

 

“Nói chuyện này với cô ấy có thể nguy hiểm.”

 

“Nhưng tôi cũng không muốn lừa cô ấy.”

 

Anh hơi cúi đầu xuống.

 

Tóc che mất một phần ánh mắt anh, khiến tôi không nhìn rõ biểu cảm trên mặt anh.

 

Thế nhưng, nghe những lời trong lòng anh, tôi chắc chắn suy đoán của mình.

 

Chuyện cái chết của Ôn Bắc có vấn đề!

 

Tôi mím môi, trong khoảnh khắc cảm xúc trong lòng dâng trào đến mức gần như muốn vỡ òa, Thẩm Yến Từ vẫn im lặng, tôi cố gắng kìm nén vị đắng trong lòng, giọng hơi run run:

 

“Thẩm Yến Từ, ngoài anh ra, em không còn người thân khác trong gia đình nữa. Anh đừng lừa em được không?”

 

Thẩm Yến Từ đột ngột ngẩng đầu lên, dùng vẻ mặt khó tin được nhìn tôi.

 

Trong câu nói này, có bao nhiêu phần chân thành, bao nhiêu ý lợi dụng, đến chính tôi cũng không rõ.

 

Nhưng tôi nghe được trong lòng anh dâng lên cảm xúc nóng bỏng, mãnh liệt.

 

Điều đó khiến tôi không dám nhìn sâu vào mắt anh thêm nữa.

 

Một lúc sau, Thẩm Yến Từ đứng lên, nói: 

 

“Theo tôi vào phòng làm việc đi.”

 

Trong phòng làm việc, anh rút ra cuốn nhật ký của Ôn Bắc đưa cho tôi.

 

“Mật mã là 1121, em mở xem nội dung bên trong sẽ hiểu.”

 

Tôi làm theo lời anh, mở cuốn nhật ký.

 

Khi nhập mật mã, tay tôi run lên bần bật.

 

Nhật ký của Ôn Bắc đúng là ghi lại chuyện tình yêu của chị ấy.

 

Chị ấy thích một người khi còn học đại học, rồi hai người bắt đầu hẹn hò.

 

Chỉ có điều, tên người đó mãi không thấy chị ấy nhắc đến.

 

Tôi xem từng trang một.

 

Phần đầu là những tâm trạng yêu đương rất bình thường.

 

Nhưng đến phần sau, tôi không nhịn được mà nhăn mày.

 

[Gần đây anh ấy có vẻ hơi lạ, có phải gặp chuyện gì không?]

 

[Tôi hỏi anh ấy, anh bảo tâm trạng không tốt nên muốn tôi đi du lịch cùng để giải trí, đây cũng là lần đầu tiên chúng tôi cùng đi du lịch, tôi rất mong đợi.]

 

Ngoài hai trang này có khoảng cách thời gian khá dài, thì phía sau chỉ còn một tấm ảnh chụp bóng lưng một người đàn ông.

 

Tôi nhìn tấm ảnh bóng lưng người đàn ông đó, cảm thấy hơi quen mắt.

 

Nhưng tạm thời, tôi lại không thể nhớ đó là ai.

 

Ngoài ra, trong nhật ký không ghi chép gì khác.

 

Tôi hơi ngẩn người nhìn Thẩm Yến Từ.

 

Anh mím môi, như đang sắp xếp lời nói.

 

“Vài tháng trước, khi Ôn Bắc xảy ra chuyện, cô ấy tham gia một bữa tiệc sinh nhật của tôi. Trước đó chúng tôi đã lâu không liên lạc. Nhưng lần đó cô ấy bất ngờ nhắc lại một chuyến học tập ngoại khóa thời trung học ở thành phố Z.”

 

Thẩm Yến Từ bước đến bên tôi, lấy lại cuốn nhật ký từ tay tôi.

 

“Lúc đó cô ấy nói chưa được mấy câu thì có người gọi đi, chẳng bao lâu sau đã rời đi sớm. Tôi cũng chỉ thật sự nhận ra cô ấy có biểu hiện lạ khi sự việc đã xảy ra. Xin lỗi, nếu tôi để ý sớm hơn, có lẽ đã giúp được cô ấy.”

 

10.

 

Thẩm Yến Từ nhìn tôi với ánh mắt đầy vẻ hối lỗi.

 

Tôi lắc đầu nhẹ, nói nhỏ: 

 

“Không trách anh. Vậy là anh đã đến thành phố Z rồi sao?”

 

“Ừ, hôm đó cô ấy nhắc tận hai lần về khách sạn mà cô ấy thấy ở rất thoải mái, nên tôi lấy cớ đi công tác để đến đó một chuyến.”

 

“Cuốn nhật ký lấy ở quầy lễ tân, mật mã cũng do nhân viên lễ tân cho biết.”

 

Thẩm Yến Từ nhìn trang dán ảnh của Ôn Bắc, trầm ngâm một lúc rồi nói:

 

“Tôi nghe lễ tân nói hôm đó cô ấy đi cùng một người đàn ông, ở lại khoảng một tuần. Cuốn nhật ký được họ tìm thấy trong một góc nhà vệ sinh. Khi phát hiện nhật ký, trên đó có kèm một tờ giấy ghi bằng bút kẻ mày, viết tên tôi và bốn con số, còn dặn đừng để lộ chuyện chờ tôi đến lấy. Em biết đấy, khách sạn luôn rất cẩn trọng với những khách VIP như chúng tôi. Nên họ giữ cuốn nhật ký cho đến khi tôi hỏi thì mới đưa cho.”

 

Tôi càng nghe càng nhíu mày chặt hơn.

 

Hành động của Ôn Bắc thật sự rất kỳ lạ.

 

Tôi nhìn tấm ảnh người đàn ông đó, đưa tay chỉ vào: 

 

“Anh biết người này không?”

 

“Biết, là Chu Mộc Lâm.”

 

Tôi hơi ngẩn người, rồi bỗng nhiên tỉnh ngộ.

 

Không ngờ tôi thấy quen quen, hoá ra là vì thế.

 

Người này cũng khá nổi tiếng trong giới chúng tôi.

 

Anh ta vốn là đứa con ngoài giá thú của nhà họ Chu, sau được nhận về, nhưng vài năm trước lại bất ngờ tuyên bố rời khỏi nhà Chu.

 

Sau đó, anh ta tự khởi nghiệp và phát triển rất mạnh mẽ.

 

Hiện giờ đã đạt đến mức có thể đối đầu ngang ngửa với nhà họ Chu.

 

Mọi người thường đùa với nhau rằng anh ta là nam chính truyện ngôn tình hiện đại.

 

Không ngờ bạn trai của Ôn Bắc lại là người này sao?

 

Thẩm Yến Từ xé tấm ảnh người đàn ông đó ra, đặt dưới ánh đèn theo một góc.

 

Khi anh chỉ cho tôi xem, tôi mới nhận ra có vài vết xước trên ảnh.

 

Anh giải thích: 

 

“Thực ra đó là mật mã bí mật mà chúng tôi đặt ra khi đi thi ở trường. Mấy vết xước này là chữ viết tắt của hai từ tiếng Anh: Thẻ nhớ và mật khẩu.”

 

“Thẻ nhớ và mật khẩu? Ý anh là sao?” 

 

Tôi hỏi, vẫn còn nghi ngờ.

 

Thẩm Yến Từ không trả lời rõ, chỉ lắc đầu.

 

Anh dán lại ảnh rồi nhìn tôi, vẻ rất nghiêm túc.

 

“Ôn Nam, tôi biết em là người thân của Ôn Bắc, em rất quan tâm chuyện của cô ấy. Nhưng việc này tôi chưa điều tra được nhiều, không thể chắc có nguy hiểm hay không.”

 

Anh dừng lại, rồi nhẹ nhàng nói thêm: 

 

“Hoặc cũng có thể là tôi nghĩ nhiều quá.”

 

Tôi nghe vậy thì cúi mắt xuống, miệng khẽ mỉm, cảm thấy lòng cay cay.

 

Thẩm Yến Từ không nghĩ nhiều.

 

Hành động của Ôn Bắc quả thật rất khác thường, chuyện này cũng thực sự nguy hiểm.

 

Kiếp trước, hai chúng tôi đã dùng mạng sống để chứng minh điều đó.

 

Họ đều muốn bảo vệ tôi, nên đã cố gắng hết sức để không cho tôi vướng vào chuyện này.

 

Nhưng sự thật là không gì có thể đảm bảo được sự an toàn tuyệt đối.

 

Chỉ có tự mình dập tắt nguy hiểm ngay từ gốc, nắm quyền chủ động trong tay mới là chiến thắng thật sự.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo