Lạy Nhầm Mộ, Trúng Nhầm Người - Chương 14

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

28.

Chị họ ở nhà tôi, cũng đã gần một tuần rồi.

Với những toan tính nhỏ nhặt của cô ta, tôi và Kỷ Thần đều biết rõ. Kỷ Thần chẳng thèm để tâm, còn tôi thì vui vẻ đứng ngoài xem trò khôi hài.

Một tối nọ, công ty đột nhiên bắt tăng ca, trong khi Kỷ Thần tan làm sớm nên đã về nhà nấu cơm trước.

Nói thật, tôi có chút lo.

Trong lúc tăng ca, tôi cứ lơ đễnh, không yên tâm nổi. Cứ sợ trong mấy tiếng tôi không có ở nhà, tiểu hòa thượng da trắng thịt mềm nhà tôi lại bị nữ yêu tinh kia ăn tươi nuốt sống mất.

Cuối cùng cũng làm xong việc, tôi vội vàng xách túi chạy ra khỏi công ty.

Vừa bước ra khỏi cửa, đã thấy Kỷ Thần đậu xe bên lề đường.

Trong xe bật điều hòa vừa phải, còn có trà sữa và bánh ngọt anh ấy chuẩn bị sẵn cho tôi.

“Đói rồi phải không?”

Anh ấy tự nhiên đón lấy túi xách của tôi, động tác quen thuộc như thường lệ.

“Ăn chút ngọt trước đi, tôi làm gà hầm bao tử heo mà em thích này.”

Tôi suýt rơi nước mắt.

Có người đón, có đồ ăn ngon, lại là một người đàn ông… Siêu đẹp trai. Cuộc sống thế này, làm ơn cho tôi sống thêm năm trăm năm nữa đi!

Trên đường về, tôi hỏi dò, bóng gió xem lúc tôi không ở nhà thì chị họ có bắt nạt anh ấy không.

Phản ứng của Kỷ Thần khiến tôi hơi nghi ngờ.

Anh ấy đưa tay xoa xoa cằm, giọng trầm trầm:

“Về rồi em sẽ biết.”

Về rồi em sẽ biết?

Tôi bán tín bán nghi theo anh ấy về nhà. Vừa vào cửa, thay dép xong, tôi đảo mắt một vòng vẫn không thấy chị họ đâu.

Tôi quay sang nhìn Kỷ Thần, anh ấy lại chỉ tay… Về phía nhà vệ sinh.

Lúc này tôi mới phát hiện, cửa nhà vệ sinh bị khóa trái từ bên ngoài, bằng chìa khóa.

Cửa nhà anh ấy hơi đặc biệt, một khi bị khóa bằng chìa từ bên ngoài thì người ở trong sẽ không mở được.

Kỷ Thần… Khóa chị họ tôi trong nhà vệ sinh rồi sao?

Kỷ Thần nhún vai, rồi bước thẳng vào bếp.

Tôi mở cửa nhà vệ sinh ra, thì thấy chị họ đang ngồi bệt trên bồn cầu, mà trên người… Không mặc gì cả.

Chậc.

Tôi liếc sơ hai cái, liền nghe cô ta nghiến răng nói:

“Giúp chị lấy bộ đồ ngủ… Cảm ơn.”

Tôi nhịn cười, lần đầu tiên chịu khó chạy việc cho cô ta.

Tôi ném bộ đồ vào trong, chị họ tôi vội vàng thay vào, chẳng buồn ăn cơm, lập tức quay về phòng.

Lúc ăn cơm, tôi không nhịn được mà hỏi Kỷ Thần: rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Anh ấy vừa múc canh cho tôi, vừa bình thản nói:

“Lúc tôi đang nấu ăn trong bếp, chị họ em đang tắm trong nhà vệ sinh, thì gọi với ra ngoài, nói là bị ướt hết quần áo, cũng không mang khăn tắm, bảo tôi lấy giúp rồi mang vào. Tôi nói không tiện.”

 

“Sau đó thì sao?” – Tôi uống ngụm canh, vội hỏi tiếp.

Kỷ Thần quay sang nhìn tôi, vẻ mặt vô cùng vô tội:

“Sau đó chị ấy nói tôi đừng nhìn trộm, chị ấy sẽ chạy về phòng.”

Tôi nghẹn họng — thật biết diễn quá ha.

“Thế là tôi nói khỏi phiền phức vậy, rồi… Khóa chị ấy lại trong nhà vệ sinh luôn.”

Kỷ Thần nói tỉnh bơ như thể đang kể chuyện của ai khác.

Còn tôi thì nghe xong… Thấy sướng rơn trong lòng.

Báo ứng rồi!

Chị họ tôi chắc chắn không ngờ, chiêu quyến rũ bao lần linh nghiệm kia, lại ăn ngay quả bơ với Kỷ Thần.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo