Mang Thai Với Anh Trai Sinh Đôi Của Chồng - Chương 8

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

13.

Trong bệnh viện, mặc kệ ai nói gì, Chu Tự vẫn nhất quyết không chịu ăn uống, cũng không nói lấy một lời, chỉ lặng lẽ nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ.

Cận Phóng bó tay chịu trói:

“Dì Cả đã tới tìm Giang Noãn rồi, cô ấy đã không tới thì anh có nhịn ăn cũng vô dụng thôi. Cô ấy không còn yêu anh nữa rồi, tuyệt thực chẳng có tác dụng gì với cô ấy đâu.”

Lần này, Chu Tự mới có chút phản ứng, anh ta nhìn Cận Phóng.

Một lúc lâu sau, anh ta mới chậm rãi mở miệng:

“Noãn Noãn chặn tôi rồi, cũng không nghe điện thoại nữa. Cậu gọi cho cô ấy, nếu cô ấy không tới thì nói với cô ấy: Muốn ly hôn thì tới bệnh viện gặp tôi.”

Cận Phóng thở dài.

Lúc Cận Phóng gọi tới, tôi đang cùng Chu Nghiễn Thâm làm kiểm tra thai kỳ ở bệnh viện.

Tôi lấy điện thoại ra xem, ấn nút nghe:

“Cận Tổng, có việc gì sao?”

Cận Phóng quay lại nhìn người đàn ông trên giường bệnh:

“Noãn Noãn, Chu Tự bị thương khá nặng, lại còn tuyệt thực, bác sĩ nói cứ thế này thì nguy hiểm lắm. Chị có thể tới thăm anh ấy một chút không?”

Tôi không cần nghĩ ngợi đã đáp:

“Không thể.”

Cận Phóng nhắm mắt lại. Quả nhiên kết quả vẫn là như vậy. Vốn còn ôm chút hy vọng có thể cứu vãn, giờ xem ra đã hoàn toàn hết hy vọng rồi.

“Chẳng phải chị muốn ly hôn sao? Anh Tự nói chỉ cần chị tới bệnh viện gặp anh ấy một lần, anh ấy sẽ ký vào đơn ly hôn.”

“Được, cậu gửi số phòng bệnh cho tôi. Đợi tôi kiểm tra thai kỳ xong sẽ cùng Nghiễm Thâm tới đó.”

“Nghiễm Thâm cũng tới nữa sao? Chị như thế chẳng phải là đang cố tình chọc giận anh Tự sao?”

Tôi không đáp mà thẳng thừng cúp máy.

Sau đó, tôi lập tức gọi cho Tiểu Kiều:

“Cô tới văn phòng lấy giúp tôi bản hợp đồng ly hôn trong ngăn kéo, đem đến bệnh viện đi.”

14.

Chu Tự đã tiều tụy đi nhiều, người trước nay ưa sạch sẽ như anh ta mà giờ đến râu cũng chẳng buồn cạo.

Anh ta nhìn Chu Nghiễn Thâm:

“Anh có thể ra ngoài không? Tôi muốn nói chuyện riêng với Noãn Noãn.”

Chu Nghiễn Thâm không muốn đi:

“Anh ra ngoài chờ đi. Đợi anh ta ký xong, em sẽ ra.”

Chu Nghiễn Thâm miễn cưỡng rời đi, trước khi đi còn cảnh cáo Chu Tự không được động tay lần nữa.

Tôi đặt bản ly hôn lên bàn:

“Hợp đồng tôi đã sửa lại điều khoản, tài sản sau hôn nhân, tôi 6, anh 4. Nếu anh thấy không có vấn đề gì thì ký đi.”

Chu Tự mỉm cười tự giễu:

“Giờ trong mắt em, ngoài ly hôn ra thì không còn chuyện gì để nói với anh nữa sao?”

“Chúng ta còn gì để nói nữa sao?”

“Anh ấy đối xử với em tốt chứ?”

“Anh ấy đối xử với tôi rất tốt, giống hệt anh lúc mới yêu tôi vậy — trong mắt chỉ có duy nhất mình tôi.”

Chu Tự đau đớn nhắm mắt:

“Vậy thì tốt.”

Anh ta mở ngăn kéo, lại lấy ra một bản thỏa thuận ly hôn khác:

“Ba năm qua anh đã để em trở thành trò cười trong giới rồi, xin lỗi em. Toàn bộ tài sản sau hôn nhân đều để lại cho em, anh ra đi tay trắng. Mối quan hệ hợp tác với nhà họ Giang vẫn tiếp tục, sẽ không vì chuyện ly hôn mà ảnh hưởng đến các dự án.”

Tôi mở bản hợp đồng ra xem kỹ. Động tác này rơi vào mắt Chu Tự, như ai đang cắt vào tim anh ta.

“Trước đây, chỉ cần là hợp đồng anh đưa, em chưa xem đã ký luôn rồi.”

Khi đã xác nhận hợp đồng không có vấn đề, tôi dứt khoát ký tên.

“Anh cũng nói rồi mà, đó là trước đây.”

Khi bước tới cửa, tôi nghe thấy tiếng chúc phúc của anh ta vang lên sau lưng:

“Em nhất định phải hạnh phúc đấy.”

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo