Phu nhân vì sao lại thế - Chương 4

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Ta còn đang nhắm chặt hai mắt cũng không nhịn được mà giơ ngón tay cái lên khen nàng ấy. 

Cha ta Trấn Quốc Công cũng chạy nhanh đến diễn tiếp: “Được, ta đã cho rằng hai nhà chúng ta đều là thế gia, không chê ngươi gia môn đã suy sụp, lại còn gả con gái duy nhất của ta cho Tề gia các ngươi.”

Ngực hắn phập phồng, người khác đều có thể thấy hắn vô cùng tức giận: “Vốn tưởng rằng Tề gia sẽ đối xử tốt với nàng, thế mà bụng nàng chưa có động tĩnh gì, ngươi đã ở bên ngoài nuôi vợ nhỏ, còn to bụng ầm ĩ đến tận trong nhà, thật là không có thể thống gì hết!”

Những người được mời đến làm khách cũng gật đầu tán đồng với những điều hắn nói, họ sôi nổi bàn thán với nhau rằng Tề gia thật sự không phải là người.

“Phu nhân nhà chúng ta từ nhỏ đến giờ thân mình đã yếu ớt, bị các ngươi làm cho tức giận đến mức hôn mê bất tỉnh, phải làm sao bây giờ?” Văn Thư tiếp tục kêu lên. 

Cha ta bảo Văn Thư mang chăn tới rồi bế ta lên, một chân gạt đổ cái bàn bên cạnh, nói với Tề Túc: “Nếu ở lại nhà ngươi còn không biết con gái của ta sẽ gặp họa đến thế nào nữa, mới thành thân được một năm, hai nhà chúng ta hảo tụ hảo tán thôi." 

Tề mẫu nghe thấy như vậy, giận dữ đến mức co giật liền ngã xuống, hôn mê bất tỉnh.

7. 

Về đến Trấn Quốc Công phủ, mẹ ta khóc lóc lôi kéo tay ta, người mắng cha: “Lúc trước ta đã nói, Tề gia kia chỉ là gia đình bình dân, bảo ngươi đừng gả Tịnh nhi qua đó chịu hổi, hiện tại thì tốt rồi.”

Ta lôi kéo tay của nàng, trấn an: “Mẹ, con gái không khổ.” Xử lý hai kẻ chó má kia có gì mà không vui chứ.”

Mẹ ta là muội muội cùng mẹ đẻ ra với đương kim hoàng thượng, cho nên khó tránh khỏi yếu ớt mong manh, khóc đỏ cả mũi mà miệng vẫn hùng hùng hổ hổ nói: “Tề gia kia thật đúng là một nhà tốt đẹp! Để mẹ tiến cung bảo cữu cữu hạ chỉ cho các ngươi hòa ly.”

“Phu nhân, phu nhân.” Cha ta vội vàng giữ mẹ lại, “Trước mắt là thời điểm quan trọng của nhị hoàng tử, không nên cành mẹ đẻ cành con (4)

Nhị hoàng tử là biểu ca của ta, huynh ấy đang được trọng dụng. 

Hoàng đế cữu cữu của ta sức khoẻ ngày càng suy sụp, tuy rằng giao trọng trách cho biểu ca của ta nhưng lại hay nghi kỵ. 

Nghe vậy, ta cũng lắc lắc đầu: “Cha nói rất đúng.”

“Mẹ không cần lo lắng, hiện giờ lẽ phải vẫn ở phía chúng ta.” Ta vỗ vỗ tay mẹ ta.

Cha ta trầm tư nửa ngày, cuối cùng mở miệng nói: “Có phải con nói, nữ tử mà hôm nay Tề Túc mang về là con gái ruột thất lạc nhiều năm của Hiển Vương không?”

Ta gật đầu. 

Mẹ ta giật mình nói: “Còn có chuyện này sao? Ta đã sớm biết lão tam là kẻ phong lưu, thế nhưng không nghĩ hắn lại có thể làm ra chuyện để huyết mạch lưu lạc bên ngoài.”

Hiển Vương là em trai cùng cha khác mẹ của mẹ ta, bởi vì làm người phong lưu, yêu thích thi thư, cho nên hoàng đế cữu cữu chưa bao giờ nghi ngờ người em trai này, thậm chí còn cho phép hắn mở phủ ngay tại kinh đô. 

“Quả nhiên, chuột sinh con biết đào hang, trách không được sinh ra loại con gái như thế này!” Mẹ ta vẫn tức giận bất bình. 

Cha ta lại nói: “Ta biết rồi, đúng rồi Tịnh nhi, cha tìm cho con mấy hộ vệ công phu rất giỏi.”

Cha ta vẫn nhớ rõ là ta đã kể bị người cắt cổ.

Người vỗ vỗ tay, từ trong phòng khách đi ra mấy người cao lớn. 

8.

Ta nhìn mấy người này, trong lòng cảm thán, cha ta không hổ là cha ta.

Mấy nam tử này, nhìn khí chất trên người thì rõ ràng đều là cao thủ, không chỉ thế, họ còn vô cùng đẹp mắt.

Đây là có ý gì? Muốn ta nuôi nam sủng sao?

Ta quay đầu đi nhìn cha ta, người vẫn như cũ khí định thần nhàn. 

“Tịnh nhi chọn đi!” Mẹ ta uống trà, tay run run, nhẹ nhàng ho lên một tiếng.

Ta??? Mẹ, mẹ chính là trưởng công chúa đó, sao lại đồng ý với suy nghĩ này của cha chứ!

Mẹ ta nhìn thấy ta còn đang thất thần, người lại nói tiếp: “Mẹ nhìn mấy người này đều khá đẹp, nếu Tịnh nhi thích, cũng có thể giữ lại hết.” Dù sao thằng nhãi Tề Túc kia đã nuôi người khác, nàng chọn cho con gái của nàng mấy nam sủng có sức khoẻ tốt thì có làm sao?

Nhìn ta giống như là loại người thiếu thốn vậy sao? Người đẹp đều thích được nhất sinh nhất thế nhất song nhân đó! 

Còn đang xấu hổ, ngoài cửa đột nhiên truyền đến âm thanh. 

“Đã sớm biết cha mẹ tự tìm hộ vệ cho Tịnh Nhi, hôm nay mang về một người.” Vừa nghe giọng nói đã biết là nhị ca của ta đang nhậm chức ở cấm quân. 

Phía sau huynh ấy là một thiếu niên, nhìn còn cao hơn huynh ấy một chút, chỉ buộc tóc đuôi ngựa với một chiếc trâm cài bằng trúc, lưu lại một ít tóc mai hai bên thái dương, ngũ quan rõ ràng, mặt mày giống như tranh thủy mặc.  

Quần áo đơn giản, chỉ mặc một màu đen, lại có một chút lạnh lùng.

Ta vừa nhìn liền thấy ngây người, người này sao đẹp thế?

___________

 

(4) Cành mẹ đẻ cành con: Gây ra những vấn đề liên đới có ảnh hưởng không tốt

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo