Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ta vừa nhìn liền thấy ngây người, người này sao đẹp thế?
Nếu không phải là ở khóe mắt kia có vết sẹo, ta cho là mười Tề Túc cũng không đẹp bằng người này.
Phải biết rằng, bạn đầu ta gật đầu đồng ý thành thân với Tề Túc, phần lớn là bởi vì hắn cũng đẹp trai.
“Hắn tên là Trạch Ngọc, là cô nhi mà một tiền bối của ta nhận nuôi, trước đó vài ngày tiền bối đi, hắn theo ta.” Nhị ca giới thiệu, “Căn cốt rất tốt, công phu cũng tốt, trong số cấm quân chúng ta không có ai bằng hắn.”
Cha ta nghe vậy lập tức gật đầu: “Công phu tốt là quan trọng nhất.” Ông không biết võ công của kẻ muốn giết nữ nhi của hắn như thế nào, nếu có thể tìm người tốt nhất dĩ nhiên là càng tốt.
“Tịnh nhi cảm thấy sao?” Cha ta quay đầu hỏi ta.
Ta bị sắc đẹp của người kia bắt mất hồn mất vía, cha ta vừa mới hỏi, mới ngơ ngác gật đầu: “Rất tốt, rất tốt.”
Thiếu niên tên là Trạch Ngọc kia nghe vậy ngẩng đầu, hai chúng ta chạm mắt, trong lúc nhất thời ta lại cảm thấy có chút quen thuộc.
Ánh mắt của hắn đen nhánh, không hề ôn nhu, lúc này bỗng nhiên lại như có ánh sáng, lập tức quỳ trước mặt ta: “Bái kiến phu nhân!”
9.
Câu chuyện tiểu tướng quân Tề gia thành thân chưa đến một năm đã mang một cô nương bụng to hồi phủ nhanh chóng truyền khắp kinh thành.
Chỉ cần là cao môn quý nữ hiện giờ nghe đến tên Tề gia là trên mặt lộ vẻ khinh thường.
Mẹ chồng kia của ta hôn mê một ngày thật vất vả mới tỉnh, vừa nghe đến lời đồn đại bên ngoài nổi lên khắp nơi, lại hôn mê bất tỉnh.
Em chồng của ta Tề Man, ở trong nhà mắng trời mắng đất, chỉ thiếu mỗi việc bó Nguyễn Kiều Kiều thành một quả bóng để đá đi thôi.
Cuối cùng vẫn tự cảm thấy áy náy, mang theo bộ mặt đưa đám tới tìm ta.
Khi đến, ta còn đang chán nản mà ngồi trên bàn đọc truyện tranh.
Trạch Ngọc bỗng nhiên gõ cửa, ở ngoài cửa cung kính nói: “Phu nhân, cô nương Tề gia tới.”
Ta hoảng hốt, vội vàng bôi chút phấn lên mặt, thu truyện tranh lại, giống như Tây Thi ốm yếu ngồi trước án thương xuân tiếc thu.
Tề Man vừa vào đến cửa, thấy hình ảnh này: Chị dâu của nàng ngồi một mình, quần áo đơn giản, không trang điểm, gò má tái nhợt, hai mắt vô thần nhìn đống bình sứ trên bàn.
“Tẩu tẩu.” Nàng không cả dám gọi to.
Ta giả như vừa mới tỉnh dậy từ trong mộng nhìn lại, sau đó nhợt nhạt cười: “Tiểu muội tới, khụ khụ..” Che ngực lại, ta thật là quá yếu ớt!
Tề Man hoảng sợ, nói: “Cha đã mắng ca ca rồi, tẩu tẩu đừng giận.”
Đừng nói là chị dâu của nàng bị chuyện này làm cho tức quá mà ngất, nếu mà hôn phu của nàng cũng hoang đường như thế, nàng nhất định phải bảo cha mẹ đánh tới cửa!
Giống như cha nàng nói, Trấn Quốc Công còn chưa vào cung xin thánh chỉ hòa ly cũng đã là tận tình tận nghĩa rồi.
“Ta chắc chắn là giận rồi.” Ta buồn bã nói, “Nhưng ta cũng không phải là không chấp nhận được người khác.”
Chỉ là ta chấp nhận hai người bọn họ hợp táng trong cùng một nấm mồ.
“Ý tẩu tẩu là gì?” Nàng tẩu tử thế mà lại yêu sâu đậm si cuồng ca ca nàng như vậy, mặt đã bị vả sưng thế kia.
10.
“Sức khỏe của ta không tốt, trước kia lúc thành thân vô cùng ấm ức A Túc rồi.” Ta giả bộ nói: “Cho nên chuyện này xảy ra cũng là sai ở ta.”
Chủ yếu là ta không nghĩ tới việc trước mười tám tuổi lại làm chuyện đó với người khác, nhỡ đâu mang thai, với điều kiện chữa bệnh như hiện tại, ta có thể chết mất.
Cho nên lúc thành thân, ta vẫn luôn nói sức khỏe của ta không tốt, cần phải dưỡng thân cho tốt một chút mới có thể viên phòng, kết quả chưa đầy hai tháng sau thì Tề Túc đi đánh giặc.
Tề Man kỳ thật cũng không muốn nghĩ ca ca mình là đồ vô sỉ, cho nên vừa nghe ta nói thay cho Tề Túc, trong lòng lại càng cảm động.
“Chỉ là, khụ khụ…” Ta giả vờ ho lên hai tiếng, vô cùng nỗ lực nói, “Vừa nhìn đã thấy, bụng nàng không phải nhỏ, phu quân ở trong quân doanh…”
Tiếp theo móc ra khăn, ta che mặt khóc: “Chuyện như vậy tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của phu quân.”
Ta cảm thấy ta nói rất là vô tư vì chuyện lớn, trong tối ngoài sáng đều đang nói ca ca của nàng giấu phụ nữ ở quân doanh là tội lớn, nếu bị điều tra sẽ ảnh hưởng đến tương lai tiền đồ.
Không nghĩ là Tề Man nháy mắt nghĩ đến chuyện gì đó, cả giận nói: “Muội biết mà, biết Kiều Kiều kia đúng là cái đồ tiện nhân mà!”
“Thật đúng là đồ bại hoại gia phong!” Ở quân doanh ngoài quân kỹ ra, còn có thể có ai là nữ nhân nữa chứ, nếu như thật sự để nàng ta vào cửa, vậy về sau nàng làm sao có thể tìm được người trong sạch mà gả đi chứ?
Ta cầm khăn tay, nháy mắt ngừng một chút.
Nàng lại nghĩ ra cái gì?
Không chờ ta mở miệng, ta đã thấy vẻ mặt của Tề Man vô cùng phẫn uất mà lao ra khỏi cửa. Nàng để lại một câu:
“Tẩu tẩu yên tâm, muội nhất định phải đuổi cái đồ hồ ly tinh kia ra khỏi nhà!”