Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
13.
Sau khi Tề Man hồi phủ, không biết nàng làm ầm ĩ thế nào, mười mấy ngày sau thì Tề Túc, vị phu quân hờ của ta đến nhà ta.
Cha ta thì dĩ nhiên là không chịu gặp rồi, nhưng hắn nghĩ ta vẫn có chút tình ý với hắn, sáng sớm đã đứng ở cửa viện của ta.
Chắc là bởi vì Trấn Quốc Công phủ vẫn còn chưa trở mặt với Tề phủ, ở ngoài mặt thì hắn vẫn là con rể của Trấn Quốc Công phủ, cho nên người làm cũng không ai ngăn hắn lại.
Vẫn còn phải đóng vai hiền thê lương mẫu, ta bảo Văn Thư mời hắn tiến vào, còn đem cho hắn một tấm chăn dày.
“Phu quân, trời lạnh.” Ta vỗ vỗ bình nước nóng trong tay, dịu dàng nói.
Tề Túc tiến vào phòng đã nhìn thấy phu nhân của mình có sắc mặt không được tốt, thân mình lại gầy yếu, không khỏi rất áy náy trong lòng, vì thế ngữ khí khi nói chuyện cũng ôn nhu hơn: “Phu nhân”
Vốn là vẫn phải về Tề phủ, ta cũng không muốn khó xử hắn thêm nữa, miễn cho hắn cảm thấy ta lòng dạ hẹp hòi.
“A Túc tới đón ta, ta rất vui.” Ta rũ mi cười.
“Phu nhân, không tức giận sao?” Hắn hỏi.
Giận chứ, giận đến nỗi muốn hợp táng hai người cùng một chỗ luôn đó, ngươi nói như vậy có phải giận hay không?
Trong lòng ta tuy là nghĩ như vậy, nhưng ta còn bày ra một vẻ giấu giếm tổn thương trong lòng, bày ra vẻ kiên cường bên ngoài.
“Giận thì vẫn giận.” Nếu mà nói là không giận một chút nào, thì chẳng phải là giả quá hay sao.
“Nhưng ta cũng biết, chuyện phát triển đến như vậy cũng không phải là ý của A Túc.” Ý của hai người các ngươi là hại chết cả nhà ta mà thôi.
Trong mắt hắn lộ ra vẻ vui mừng, không nghĩ tới phu nhân nhà mình lại thông tình đạt lý đến vậy: “Phu nhân thật là tốt quá.”
Ta đỏ cả mắt, nói giọng trầm ấm thỏ thẻ: “Cô nương kia, ta thấy diện mạo cũng không phải là người ác, nhưng bụng to như vậy rồi, lại là trở về cùng với phu quân.”
“Ta không muốn so đo với phu quân những cái đó, nhưng ở chỗ bệ hạ, phu quân sẽ phải giải thích như thế nào đây?” Giải thích ngươi làm sao có thể vừa đánh giặc lại vừa làm to bụng người khác như thế.
Tề Túc im lặng, hắn cũng rõ ý tứ của ta, việc này chỉ có hai biện pháp, hoặc là thừa nhận Kiều Kiều là quân kỹ, hoặc là thừa nhận mình giấu phụ nữ ở trong quân. Nếu chọn cái trước thì thanh danh của Nguyễn Kiều Kiều đi tong, nếu chọn cái sau thì tiền đồ của hắn đi tong.
Nhưng nam chủ không hổ là nam chủ, vẫn là loại người có trách nhiệm, lập tức liền nói: “Tề gia cũng không phải chỉ có ta là nam nhi, đệ đệ kia của ta cũng có thể đọc sách thi cử.”
Ý hắn là chọn cái sau.
14.
Đôi mắt xinh đẹp của ta rưng rưng, đỏ lên: “Phu quân, ngươi để ý đến Nguyễn cô nương như vậy sao?”
Tề Túc cứng họng, trong lòng lại càng áy náy. Lúc trước Trấn Quốc Công nguyện ý gả thấp phu nhân cho hắn, chính là nhìn trúng tiền đồ của hắn, hiện giờ hắn lại vì Kiều Kiều mà đánh mất tiền đồ, làm tổn thương trái tim của phu nhân như vậy.
Nhưng hắn há mồm ra, lại không biết nói lời gì.
Ai, thật là cảm động trời đất nha! Vì một mình Nguyễn Kiều Kiều, buông bỏ tiền đồ, còn có thanh danh của toàn bộ Tề gia.
Trong lòng ta nghĩ, mà tay ta cũng nhanh chóng gạt đi nước mắt nói: “Nếu là như vậy, ngươi lại đến đón ta trở về làm gì đây?”
Tề Túc thấy giọng của ta nức nở, lập tức nói: “Tề Túc thật có lỗi với phu nhân, nhưng từ hôm nay trở đi, Tề Túc nhất định không tái phạm sai lầm như vậy nữa, nhất định sẽ đối xử thật tốt với phu nhân.”
Hắn đúng là áy náy, nhưng nếu không khuyên phu nhân trở về, cha mẹ hắn chắc chắn sẽ làm khó Kiều Kiều, thanh danh của Tề gia cũng không còn gì cả.
Ý tứ chính là, dỗ ta trở về Tề gia để giúp hắn dọn dẹp rác rưởi của Tề gia, thuận tiện lấp kín miệng người đời.
Nhìn ta giống là loại người mang hận hay sao?
Nhưng trước mắt, hình như ta cũng chỉ có thể trở thành người mang hận như vậy đi, đầu tiên vẫn phải giữ tính mạng của mình đã.
Hoàng Đế cữu cữu nhất định đã biết chuyện của ta, không có phản ứng gì, cũng là bởi vì muốn toàn bộ Quốc Công phủ chúng ta phải chịu nhẫn nhịn nén giận. Cô mẫu của ta hai ngày trước cũng gửi thư nói, nàng tuy rất thương ta, nhưng lại vẫn muốn ta nhẫn nại một chút.
Cuối cùng chính là, cha ta đang ngầm điều tra Hiển Vương, ta càng không thể bỏ, dù cho nội tình thế nào ta cũng cần phải ổn định tình hình trước đã.
Huống chi, dựa theo diễn biến hiện tại, Tề Túc dù là thế nào cũng không thể được trọng dụng nữa, càng không thể giống như trong nguyên tác, trở thành tướng đắc lực của Hiển Vương.
“Ta vốn là nghĩ có thể cùng A Túc cử án tề mi sống tốt qua ngày.” Ta nức nở.
Nhưng nếu đã như vậy, vậy thì tương kính như tân đi!
Trong lòng Tề Túc càng khó chịu hơn, một nữ tử giống như phu nhân của hắn, gả cho ai cũng có thể hạnh phúc, thật đáng tiếc hắn đã có Kiều Kiều.
______