Sau khi con gái trùng sinh, việc đầu tiên nó làm chính là nộp giấy trắng trong kỳ thi đại học - Chương 5

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Nhưng chỉ một lúc sau, người phục vụ đã quay lại, cung kính nói: “Thưa quý cô, thật xin lỗi, viên kim cương này tuy quý giá nhưng vì một số lý do đặc biệt… không thể dùng làm vật cược.”

Sắc mặt của Tô Dao lập tức trở nên vô cùng khó coi.

Cô ta thét lên the thé: “Không thể nào!”


Tôi lạnh lùng đứng nhìn. Tuy mấy năm qua mẹ tôi sống ẩn dật ở nước ngoài nhưng đồ của bà thì không phải ai cũng có thể tùy tiện động vào.


Tôi nhàn nhã nhìn cô ta, nhẹ giọng hỏi: “Quyết định xong chưa?”


Nhân viên phục vụ khăng khăng khẳng định sợi dây chuyền kim cương kia không đủ điều kiện thế chấp, ánh mắt Tô Dao đầy căm hận trừng về phía tôi.


Đột nhiên cô ta quay đầu, trừng trừng nhìn con gái tôi: “Cô thật sự thi được điểm cao đến thế sao?”


Con gái tôi thản nhiên đáp: “Đúng vậy, vượt ngoài mong đợi.”


Như thể đã hạ quyết tâm, Tô Dao run rẩy cầm điện thoại lên, gọi một cuộc điện thoại.


“Alo... tôi đồng ý hiến tim. Nhưng trước tiên ông phải chuyển tiền cho tôi.”


Tôi không ngờ, người cô ta liên hệ lại là một tay buôn nội tạng trong chợ đen.


Trái tim của Tô Dao vô tình phù hợp với một vị đại gia, đối phương sẵn sàng bỏ ra 50 triệu để mua.


Cúp máy, cô ta tự an ủi mình bằng giọng thì thầm: “Không sao, chỉ cần lát nữa tôi thắng, trả lại tiền rồi nói là tôi đổi ý là xong.”


Rất nhanh, thông báo chuyển tiền đã tới.


Mắt đỏ hoe, cô ta đập mạnh tay lên bàn: “Tôi thêm năm mươi triệu! Lần này đến lượt chị bỏ cuộc rồi chứ?”


Trên livestream, fan của cô ta đồng loạt hả hê:


“Đối phương đúng là không biết điều, vừa nãy kết thúc luôn là được rồi, giờ thì tiêu tán gia bại sản thôi.”


“Rõ ràng là không dám công bố điểm số nên mới cố kéo dài thời gian đây mà.”


Cố Lẫm Xuyên thầm thở phào nhưng ngoài mặt lại giả vờ giận dữ, đá mạnh vào chân bàn: “Đấy, tất cả là do em! Giờ thì sao? Chỉ còn cách bỏ cược thôi! Cả nhà chúng ta bị em hại thảm rồi!”


Thấy tôi vẫn bình thản chưa có động thái gì, Tô Dao giơ điện thoại lên, vẻ mặt kiêu căng đắc ý: “Chỉ cần chị và con gái quỳ xuống nhận sai trước toàn thể cư dân mạng, thừa nhận đã gian lận điểm thi, tôi sẽ rộng lượng cho mở điểm, để mẹ con chị kéo dài thêm chút hơi tàn.”


Cố Lẫm Xuyên lập tức hùa theo, giọng gắt gỏng: “Nghe chưa? Còn không mau quỳ xuống! Chẳng lẽ em muốn nhìn nhà mình sạt nghiệp thật sao?!”

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo