Sông Núi Một Chặng - Chương 3

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương
Bác sĩ chủ trị kiểm tra lại cho tôi, dặn dò một vài điều cần chú ý.

"Tuần sau cô có thể xuất viện rồi."

Tôi gật đầu tỏ ý đã hiểu.

Tuần sau Lâm Lan phải đi công tác, vậy nên tôi phải tìm người giúp đỡ.

Trước khi rời đi, bác sĩ còn nói:

"Nhớ thường xuyên ra ngoài đi dạo bằng xe lăn."

Tôi tự mình điều khiển xe lăn, chật vật đi dạo một vòng dưới khuôn viên bệnh viện.

Khi quay lại phòng bệnh và ăn trưa, tôi phát hiện một bức ảnh đã lên top tìm kiếm.

Bức ảnh là bóng lưng của Phó Thanh Sơn và khuôn mặt chính diện của Thẩm Vi Vi.

Từ năm 16 tuổi đến 26 tuổi.

Ở tuổi 26, Phó Thanh Sơn ôm lấy Thẩm Vi Vi, bóng dáng anh rộng lớn, còn Thẩm Vi Vi quay mặt về phía ống kính.

Nếu nhìn kỹ, bức ảnh năm 26 tuổi được chụp lén trong bệnh viện.

Phía sau họ, còn có hình ảnh mờ nhạt của tôi—một mình khó khăn đẩy xe lăn.

#Bác sĩ phẫu thuật lạnh lùng VS Mỹ nhân vũ công

#Cặp đôi từng bị chia cắt tái hợp ngoài đời thực

Khi nhìn thấy những dòng tiêu đề này, tim tôi như chùng xuống một nhịp.

Chưa hết, câu chuyện còn được thêu dệt theo hướng ly kỳ hơn:

"Những cặp đôi bị ép chia xa luôn là câu chuyện đáng để đẩy thuyền. Dù có chia tay đi nữa, cuối năm chẳng phải vẫn phải ngồi chung bàn ăn tất niên sao?"

Chỉ một câu này thôi, mọi suy nghĩ trong đầu tôi như được khai sáng.

Bức ảnh cũ trong ví tiền của Phó Thanh Sơn suốt bao năm qua—chính là em gái mà mẹ kế anh ta đưa đến.

Chúng tôi kết hôn ba năm, tôi biết anh có một người em gái nhưng chưa bao giờ được gặp mặt.

Mỗi lần tôi đề cập đến, anh đều từ chối.

Và giờ đây, mọi lớp sương mù trong lòng tôi đã trở nên rõ ràng.

Tôi đã thầm thích Phó Thanh Sơn từ lâu, có lẽ anh cũng sớm nhận ra.

Có lần, anh uống say, tôi lặng lẽ theo sau, lấy hết dũng khí định bước tới thì anh lại quay người đi.

Tôi lập tức ngoảnh đầu, tim đập thình thịch.

Sau lưng, giọng anh trầm thấp, lạnh nhạt vang lên:

"Ôn Vân Tưởng."

"Không phải định mang nước đến cho tôi sao? Đưa đây."

Kể từ hôm đó, tôi và anh dần có qua có lại.

Anh chủ động tỏ tình, chúng tôi yêu nhau, kết hôn.

Mọi chuyện diễn ra trong chưa đầy nửa năm, suôn sẻ đến mức khó tin.

Những gì tôi từng nghĩ là hạnh phúc ngọt ngào, hóa ra lại là một chiếc lồng mà Phó Thanh Sơn đích thân tạo ra cho tôi.

Anh cưới tôi, vì anh yêu Thẩm Vi Vi.

Sự đạo đức giả trong anh khiến anh không dám tiến xa hơn với cô ấy.

Họ bị gia đình é p chia cắt, Thẩm Vi Vi ra nước ngoài, còn anh tiếp tục học lên cao.

Anh cần một người giúp anh quên đi Thẩm Vi Vi, một người khiến bố mẹ anh an tâm.

Và tôi chính là kẻ ngu ngốc tình nguyện bước vào cái bẫy đó.

Tôi xâu chuỗi tất cả những điều này chỉ bằng những dòng trạng thái của Thẩm Vi Vi trên mạng xã hội.

Cuối năm rồi, tôi lên mạng tìm người giúp đưa tôi xuất viện nhưng chẳng ai nhận.

Đa phần đều kiêng kỵ đến bệnh viện vào dịp này.

Tôi tăng giá gấp ba, vẫn không có ai hỏi thăm.

Bất đắc dĩ, tôi đành ở lại bệnh viện thêm vài ngày nữa, đợi Lâm Lan quay lại.

Do thiếu giường bệnh, phòng bên cạnh tôi có một bệnh nhân mới nhập viện.

Là một cụ già.

Cụ bà đi lại nhanh nhẹn, thậm chí còn linh hoạt hơn tôi.

Bà cười hỏi tôi:
"Cháu ở một mình à?"

Tôi gật đầu:
"Vâng."

Tôi vẫn chưa làm thủ tục xuất viện, bệnh viện lại đang thiếu giường trầm trọng.

Bác sĩ chủ trị và y tá liên tục nhắc nhở tôi.

Tôi áy náy, cảm thấy vô cùng xấu hổ:
"Cháu sẽ rời đi ngay, bạn cháu sắp đến rồi."

Nữ y tá, tầm tuổi tôi, nhìn tôi suốt mấy ngày qua chỉ có một mình, bất giác thở dài:

"Được rồi, không sao."

"Cùng lắm thì thêm một ngày nữa, tôi sẽ nói bác sĩ chủ trị linh động một chút."

Có lẽ cô ấy thấy sự bối rối và lo lắng trong mắt tôi, bèn nháy mắt, dùng khẩu hình nói với tôi:

"Cứ ở lại đi, đừng sợ."
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo