Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghĩ đến việc Tiêu Lâm mượn cớ thăm bệnh để hỏi công vụ, cũng chẳng thể cứ thế giày vò Đại lang nhà họ Thôi một người đang bệnh mãi được.
Hiện giờ ở Thôi phủ, Tiêu Lâm thân là khách, Thôi Lan Nhân cũng không tiện để mặc hắn. Nàng cáo biệt Thôi Phù Ninh, rồi đích thân đưa hắn đi an trí.
Thôi gia chi thứ này chỉ có ba huynh muội, nên phòng của Thôi Lan Nhân dù sau khi xuất giá vẫn được giữ lại nguyên vẹn.
Nàng dẫn Tiêu Lâm vào phòng mình, nói:
"Phu quân, nếu không vội quay về, thì ở đây nghỉ tạm một lát đi. Thiếp..."
Ánh mắt lướt qua giá sách nơi góc phòng, thấy những cuốn thoại bản được xếp ngay ngắn, Thôi Lan Nhân bỗng khựng lại, lời chưa nói hết. Vội vàng kéo Tiêu Lâm vào nội thất nơi đặt giường, nàng cười nói:
"Thiếp thấy phu quân hôm nay cũng hơi mệt mỏi, chi bằng chợp mắt nghỉ ngơi một chút. Chờ thiếp bàn xong chuyện cửa hàng với tổ mẫu sẽ quay lại gọi chàng, được chứ?"
Tiêu Lâm đảo mắt nhìn quanh gian phòng, khẽ gật đầu.
Thôi Lan Nhân sai người mang trà nước vào, còn căn dặn Cảnh Lan, Cảnh Trừng cùng vài tì nữ canh giữ ngoài cửa, đừng để họ chạy loạn. Xong xuôi, nàng mới yên tâm rời đi.
Tiêu Lâm cũng không lập tức nghỉ ngơi, mà đi một vòng quanh gian phòng vốn thuộc về Thôi Lan Nhân.
Nhất là trước kệ sách, nơi vừa rồi khiến nàng lộ ra thần sắc khác thường, hắn đứng lại lâu nhất.
Tiêu Lâm đọc sách rất nhanh, huống chi những quyển thoại bản này vốn chẳng có gì đáng để nghiên cứu chỉ là chuyện một vị lang quân và một nữ tử từ quen biết đến yêu thương nhau.
Xem thêm một lát, Tiêu Lâm mới phát hiện mình còn quá hẹp hòi, thì ra còn có cả những câu chuyện một nữ tử dây dưa tình cảm với hai ba vị lang quân...
Thôi Lan Nhân đọc những sách này để làm gì?
Chẳng lẽ là để tự nhủ rằng thích hai người cùng lúc cũng không có gì sai?
Vậy, nàng có thể vừa thích Tề Man, vừa thích hắn?
Trong lòng Tiêu Lâm khẽ động, nhưng rất nhanh đã chau mày, khinh thường chính ý nghĩ của mình.
Hắn tuyệt đối không thể để bản thân rơi vào loại quan hệ nực cười đó.
Ngay cả khi Thôi Lan Nhân thích Tề Man, hắn cũng có thể mắt nhắm mắt mở mà cho qua, nhưng tuyệt đối không thể dung thứ việc nàng phân tâm giữa hai người lang quân.
Tiêu Lâm nhẹ nhàng đặt lại sách vào chỗ cũ, đứng yên một lúc.
Đêm qua ngủ quá ít, lúc này cơn buồn ngủ kéo đến, khó mà chống cự.
Hắn đi tới bên giường của Thôi Lan Nhân, vẫn mặc nguyên xi y phục mà nằm xuống, ban đầu chỉ định chợp mắt đôi chút, nhưng không ngờ lại thiếp đi lúc nào không hay.
Cùng lúc đó, Thôi Lan Nhân đang cùng tổ mẫu kể lại những chuyện xảy ra ngày hôm qua.
Kỳ thực, làm ăn buôn bán, việc mua rẻ bán đắt cũng là lẽ thường tình. Nhưng một số thế gia dựa vào thế lực nhà mình, không ngừng chèn ép người bán để ép giá xuống thấp, sau đó lại nâng giá bán ra gấp nhiều lần, hòng kiếm lấy khoản lời kếch xù.
Giống như lão Du cung cấp gỗ mà Thôi Lan Nhân gặp hôm qua, chính là bị nhà họ Viên ác ý ép giá.
Như vị quản sự đã từng nói: những gỗ mà nhà họ Viên không thu mua, các cửa hàng khác cũng không dám nhận.