TA VÀ PHU QUÂN LÀ TRỜI SINH MỘT CẶP. - Chương 209

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Tiểu Nga đêm qua tách khỏi Thôi Lan Nhân và công chúa, nhưng lại không được may mắn như họ, chẳng bao lâu đã bị một đội cấm quân phát hiện và bắt giữ. Sau đó vẫn là Trưởng công tử sai người đưa nàng ấy tới tra hỏi.

Nhưng nàng ấy không rõ tung tích của Thôi Lan Nhân, lại càng kinh hoảng vì không biết nàng đã gặp chuyện gì.

Cả đêm đứng ngồi không yên, Tiểu Nga chẳng dám ngủ, mãi đến gần sáng mới vì quá mệt mà thiếp đi, gục đầu lên bàn chợp mắt một lát.

“Tiểu Nga không thể là cùng phe với đám cấm quân kia, hỏi một chút là rõ!”

Tiếng nói vừa dứt, Thôi Lan Nhân đã cùng Tiêu Lâm bước vào. Tiểu Nga giật mình tỉnh dậy, mừng rỡ kêu lên: “Phu nhân, người trở về rồi!” Nhưng nghĩ đến tình cảnh của bản thân, nàng ấy lại ảo não cúi đầu: “Là do nô tỳ liên lụy đến phu nhân…”

Nếu đêm qua nàng ấy không mở cửa sổ ra ngoài, Thôi Lan Nhân hẳn cũng không đuổi theo.

Mà nếu người không theo ra cửa, thì những chuyện sau đó cũng sẽ không xảy ra…

“Chuyện này chẳng thể trách ngươi, là ta tò mò quá mức…” Thôi Lan Nhân khẽ an ủi nàng ấy một câu, rồi hỏi: “Nhưng rốt cuộc đêm qua ngươi định đi đâu?”

Đêm qua bị Tiểu Nga bỏ rơi, đến giờ Thôi Lan Nhân vẫn chưa rõ đầu đuôi câu chuyện.

Tiểu Nga mím môi, vẻ mặt cực kỳ khó xử.

Thôi Lan Nhân kéo nàng ấy ngồi xuống ghế, dịu giọng nói: “Ta biết, chuyện bắt cóc nương tử họ Phan chắc chắn không liên quan đến ngươi, đúng không?”

Tiểu Nga chỉ gật đầu, vẫn không thể mở miệng nói rõ.

Cảnh Trừng đứng bên sốt ruột, liền nói: “Tiểu Nga cô nương, nếu cô không nói rõ ngọn ngành, phu nhân cũng sẽ vì cô mà chịu tội!”

Lời này tuy có phần cường điệu, nhưng sau một đêm nơm nớp lo sợ, Tiểu Nga chẳng thể phân biệt thật giả, bị dọa đến sững người, vội vã lên tiếng: “Chuyện đó thật chẳng liên quan gì đến phu nhân… là nương tử họ Phan…”

Tuy rằng cực kỳ mất mặt, nhưng vì không muốn liên lụy đến Thôi Lan Nhân, nàng ấy đành mở miệng giải thích.

Mà mọi sự lại trái ngược hoàn toàn với suy đoán ban đầu của mọi người.

Nguyên do là Phan nương tử được thúc phụ là Phan Thị Trung giới thiệu cho Nhị hoàng tử, định chọn làm thiếp, nào ngờ Tiểu Nga phát hiện nàng ta sớm đã có người trong lòng!

Tiêu Lâm nghe đến đó, chân mày khẽ nhướng, lặng lẽ liếc sang Thôi Lan Nhân, chỉ thấy Tiểu Nga khẽ cau mày, trong mắt ánh lên vẻ thương xót, dường như hết lòng đồng cảm với Phan nương tử.

“Nô tỳ vốn chỉ định nhắc nhở nàng ta một hai câu, rằng đã chọn làm thiếp cho Nhị điện hạ thì không nên dây dưa cùng người khác. Nào ngờ ta mới rời đi chưa lâu, nàng ta đã biến mất không thấy đâu…”

“Vậy là hôm qua ngươi từng gặp Phan nương tử?” Thôi Lan Nhân hỏi lại.

Tiểu Nga gật đầu: “Ngay trong tịnh phòng nơi nàng ta mất tích.”

Đó cũng là lý do Tiểu Nga không dám khai ngay từ đầu. Nếu Phan nương tử còn chưa tìm được, nàng ấy e sẽ bị coi là kẻ tình nghi, mà còn có thể kéo cả Thôi Lan Nhân vào vòng liên lụy.

“Phan nương tử mất tích, nô tỳ thật sự nghĩ mãi không ra nguyên do, cho nên đêm qua mới định len lén đến xem chỗ của người trong lòng nàng ta….. biết đâu có thể tìm thấy.”

“Ngươi đã đi đâu?” Thôi Lan Nhân truy hỏi.

Tiểu Nga khẽ đáp: “Tây viện, chỗ Tứ lang nhà họ Viên.”

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo