TA VÀ PHU QUÂN LÀ TRỜI SINH MỘT CẶP. - Chương 27

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Tiêu Lâm không nhận ra, hô hấp của hắn đã dần trở nên nặng nề. Nhưng chỉ trong thoáng chốc, hắn như thể chưa có chuyện gì xảy ra, chậm rãi buông tay, giọng nói cũng trở lại với vẻ lãnh đạm, lạnh lùng thường ngày:

"Xin lỗi, giờ Ngọ ta sẽ quay lại."

Nói xong, trưởng công tử bỏ đi, để lại Thôi Lan Nhân nằm ngơ ngẩn trên giường, hồi lâu sau mới chớp mắt.

Khi bà Trần bước vào, chỉ thấy Thôi Lan Nhân quấn trong chăn, như một con chim nhỏ bị dầm mưa, cúi gằm đầu, thân mình khẽ run rẩy.

Tim bà Trần chợt thắt lại, chẳng kịp nghĩ gì, vội vã chạy tới hỏi:

"Phu nhân, trưởng công tử vừa rồi… ngài ấy đã làm gì người vậy?"

Thôi Lan Nhân ngẩng mặt lên, hai má đỏ bừng, ánh mắt cũng ngập hơi nước.

Chẳng lẽ trưởng công tử vì không vừa ý phu nhân nên đã hành xử thô lỗ sao!

Tim nàng như bị bóp nghẹt.

Chỉ thấy Thôi Lan Nhân ôm lấy ngực, dáng vẻ hoảng loạn mà lại có chút kích động, nức nở nói:

“Phó mẫu… vừa rồi tim ta đập như muốn chết luôn ấy!”

Nếu nói mới sáng sớm mà lòng Thôi Lan Nhân đã như nước sôi thì đến buổi trưa, tâm nàng lại lặng như mặt hồ không gợn sóng.

“Bốp.”

Một cây trúc dài nhẹ nhàng gõ xuống mặt bàn.

Động tác nhai trong miệng Thôi Lan Nhân lập tức khựng lại, nàng ngẩng đầu nhìn sang phía bên kia sảnh, khoảng cách đủ cho mười vũ nữ cùng múa, dùng tám phần nghi hoặc xen lẫn hai phần giận dỗi mà trừng mắt nhìn Tiêu Lâm.

Lại làm sao nữa!

“Chén rượu uống xong phải đặt về chỗ cũ. Món ăn rơi xuống thì không được dùng tay nhặt lên. Nếu miếng thịt quá lớn khó ăn thì có thể nhờ tỳ nữ hoặc thị tùng cắt nhỏ giúp, tuyệt đối không được dùng răng cắn xé. Khi dùng bữa, nên bắt đầu từ món nhẹ, theo thứ tự từ thanh đạm đến đậm đà. Tiệc rượu không lấy no bụng làm gốc, mà cốt ở chỗ biết thưởng thức. Nàng ăn quá nhiều rồi.”

Thôi Lan Nhân nuốt chỗ thức ăn trong miệng xuống, sau lưng đã có Cảnh Trừng nhanh tay đặt lại chén rượu men thanh cho nàng.

Nàng “tao nhã” đặt đôi đũa ngọc nặng trịch xuống, lại đúng mực mà dùng khăn lụa chấm nhẹ khóe môi theo quy củ, sau đó bất ngờ chộp lấy cây trúc mà Tiêu Lâm còn chưa kịp thu tay về, nén giận hỏi:  “Vì sao phu quân phải ngồi xa như vậy?”

Khó khăn lắm mới chịu đựng qua buổi sáng, nàng còn mong trưa nay có thể cùng Tiêu Lâm tiếp nối đoạn "tiền duyên". Nào ngờ chỉ một câu “ngồi đối diện đi” đã đánh tan niềm mong mỏi vừa nhen nhóm trong lòng.

Rõ ràng sáng nay hắn đâu có tỏ vẻ né tránh như thế.

Nam nhân, thật đúng là trở mặt còn nhanh hơn lật sách!

“Người ngoài mới có thể nhìn rõ. Ngồi ở đây là khoảng cách thích hợp để quan sát nàng khách quan nhất.” Tiêu Lâm giật nhẹ cổ tay, cây trúc trong tay Thôi Lan Nhân khẽ run lên.

Thôi Lan Nhân lập tức dùng lòng bàn tay đè chặt cây trúc lại: “Nói vậy là phu quân đây sợ ngồi gần thiếp rồi sẽ mê muội sao?”

Bốn chữ “người ngoài nhìn rõ” bị nàng chuyển thành “đương sự hồ đồ”, ngữ khí dường như cố ý mang thêm vài phần ám muội.

Cảnh Trừng và Cảnh Lan lập tức cụp mắt, giữ đúng quy củ, trông chẳng khác nào đôi chim cút.

Sắc mặt Tiêu Lâm không đổi:  “Lúc chính sự thì đừng nói chuyện vẩn vơ. Những điều ta vừa nhắc nàng đã ghi nhớ chưa? Làm lại lần nữa.”

Cảnh Trừng và Cảnh Lan thu dọn toàn bộ rượu thịt trên bàn rồi bày biện lại đúng trình tự một lần nữa.

Thôi Lan Nhân cầm đũa ngọc lên, thở dài một tiếng:  “Món ăn nguội cả rồi, chẳng còn ngon gì nữa.”

“Không phải để nàng ăn.”

“Nhưng sáng nay thiếp đâu có ăn gì, giờ vất vả lắm mới đến trưa, phu quân vẫn không cho ăn sao?”

Tiêu Lâm hỏi: “Vì sao sáng sớm không ăn?”

“Còn không phải vì thiếp quá buồn ngủ sao. Sau khi phu quân làm ầm một trận, thiếp lại ngủ tiếp, dậy trễ không kịp tới chào A gia và lão phu nhân. A gia bảo lần sau còn dậy trễ thì không cho ăn nữa. Thiếp còn chưa mách là tại chàng đâu!”

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo