Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Thiếp cũng không ngờ bọn họ còn có chiêu này,” nàng khẽ thở dài, nghiêng đầu nhìn người bên cạnh: “Chàng nói xem… liệu họ có bày thêm thủ đoạn gì nữa không? Ví như tung tin đồn nhảm, bôi nhọ nhà họ Thôi, rồi ép chàng hưu thiếp chẳng hạn…”
Tiêu Lâm bỗng siết chặt tay nàng, mày cau lại, trầm giọng nói: “Đừng nói bậy, sẽ không có chuyện đó.”
Kỳ thực cả hai đều hiểu rõ, điều mà Viên tứ lang muốn nhất chính là “lấy oán trả oán”, khiến Thôi Lan Nhân cũng rơi vào cảnh mất chỗ nương tựa, không còn đường lui.
Nàng cười nhẹ, ánh mắt như nước xuân: “Thiếp chỉ đoán thôi… phu quân lại làm đau tay thiếp rồi.”
“Xin lỗi.” Tiêu Lâm vội buông tay, cúi đầu hôn nhẹ lên mu bàn tay nàng, giọng khẽ như gió sớm: “Nàng cứ yên tâm ở lại trong phủ, mọi chuyện cứ để ta lo.”
Hắn ôm lấy nàng, khẽ gọi: “Doanh Doanh…”
“Sao vậy?”
Thật lâu sau, hắn mới nhẹ nhàng nói: “…Xin lỗi.”
Xin lỗi vì hắn không thể trở về đúng lúc.
Xin lỗi vì đã phụ lòng nàng mòn mỏi đợi chờ.
Thôi Lan Nhân khẽ ngẩng đầu, ánh mắt ngơ ngác: “Gì cơ? Thiếp không đau nữa mà.”
Tiêu Lâm mở miệng, dường như định nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không thể thốt nên lời. Hắn chỉ càng ôm nàng chặt hơn, như thể sợ nàng sẽ tan biến khỏi vòng tay mình.
Có những lời, so với tưởng tượng còn khó nói hơn nhiều.
Cũng giống như việc năm đó Thôi Lan Nhân chưa từng kể lại với mẫu thân nàng những gì mình từng trải qua.
Bởi một khi nói ra, ai biết được kết cục là tốt đẹp… hay là đắng cay?
—
Ba ngày sau, nhà họ Phan vẫn không đến đòi người.
Nhưng lời đồn thì đã lan khắp kinh thành.
Đúng như Tiêu Lâm đoán, khả năng lớn nhất là Viên tứ lang đứng sau giật dây. Hắn ta hận Thôi Lan Nhân đã khiến mình từ một thiếu gia thế gia tiền đồ sáng lạn trở thành tội nhân bị cả thiên hạ phỉ nhổ, hoàn toàn tuyệt đường lui.
Kỳ thực, người thực sự chặn đường lui của hắn ta là Phan thị trung, nhưng hắn ta lại không hề căm hận lão ta bằng Thôi Lan Nhân.
Vì con người luôn khó chấp nhận việc mình bị kẻ yếu hơn đánh bại.
Nhà họ Thôi làm theo dự liệu, đưa cả nhà họ Phan vào cuộc, dựng nên vở kịch “có kẻ âm mưu chia rẽ thế gia và hàn môn”.
Làm sao Thôi nhị nương tử lại không phải là người nhà họ Thôi được chứ?
Bà giống Thôi lão phu nhân thuở trẻ đến bảy tám phần.
Ngay cả nhà họ Tạ cũng ra mặt lên tiếng bênh vực bà.
Nhà họ Tiêu đứng đầu ngọn sóng, nhưng Vương đại nương tử vẫn đối xử với Thôi Lan Nhân như thường, duy chỉ có lão thái công bên Tiêu gia là liên tục cho gọi Tiêu Lâm đến hỏi rõ sự tình, lo lắng mọi chuyện sẽ làm tổn hại danh tiếng của gia tộc.
Thật ra cho dù thế nào thì những lời đồn ấy cũng chẳng ảnh hưởng gì nhiều đến Thôi Lan Nhân. Nàng vẫn sống yên ổn trong viện Ngọc Lãng, ngày tháng vẫn yên ổn trôi qua như nước.
Chỉ có Tiểu Nga là không được như nàng, lòng ôm đầy phẫn uất trước những lời thị phi vô căn cứ.
Vì thế vào đêm khuya, nàng ấy lén quay về cung, tìm cách nhờ Tề Man nghĩ cách xoay chuyển cục diện.
Nàng ấy có thể làm chứng cho Thôi Lan Nhân, nhưng nàng ấy vốn thấp cổ bé họng, lời nói chẳng đủ trọng lượng.
Nhưng Tề Man lại nói: “Nếu chỉ vì chuyện này mà Tiêu Lâm buông tay với Doanh Doanh, chẳng phải càng chứng minh bọn họ không hợp sao?”