TA VÀ PHU QUÂN LÀ TRỜI SINH MỘT CẶP. - Chương 326

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Thôi Lan Nhân áp tay lên cánh tay trái của mình, nơi đó được buộc một chiếc nỏ tay giấu trong ống tay áo, trên mũi tên còn tẩm mê dược lấy từ chỗ công chúa. Chỉ cần da thịt bị trầy xước, cũng đủ khiến đối phương mất đi năng lực hành động trong thời gian ngắn.

“Quả nhiên Doanh Doanh là một nữ lang gan dạ. Duyệt Nhi thường khen ngươi trong thư, nói ngươi là người dũng cảm nhất mà nàng từng gặp.”

Duyệt Nhi chính là nhũ danh của Ôn nương tử. Cái tên ấy vừa thốt ra từ miệng Viên tứ lang, cả người Thôi Lan Nhân khẽ run lên, đến tay cũng bắt đầu run rẩy.

Sau khi nhà họ Ôn xảy ra chuyện, nàng từng gặp Viên tứ lang là ở Lư phủ.

Lúc Lư thất lang không còn được như xưa, đám nữ nhân từng được gã nuôi dưỡng trong hậu viện đều sắp phát điên vì bị giam lỏng. Chỉ cần nghe nói có thế gia công tử trẻ tuổi tới chơi, các nàng liền tìm đủ mọi cách để ra mặt một lần.

Dù sao, trong mắt thế gia, kỹ thiếp và ca kỹ cũng chẳng khác nhau là bao. Nếu khách quý có ý, chủ nhà rộng lượng một chút thì cũng chẳng tiếc mà "tặng" đi vài người.

Các nàng còn trẻ, chẳng ai muốn ở lại phủ Lư làm quả phụ sống mòn.

Thôi Lan Nhân từng bị mấy “tỷ tỷ tốt bụng” kéo đi “mở mang tầm mắt”. Thường thì trong những buổi như thế, nếu có người được để mắt tới, sẽ kéo theo cả nhóm đi theo, thêm một người là thêm một cơ hội.

Gương mặt Thôi Lan Nhân non nớt, da thịt nõn nà, dung mạo xinh xắn đáng yêu, khiến người ta không khỏi thương tiếc.

Các nàng đối với nàng kỳ vọng rất cao.

Quả nhiên, khi vị công tử nọ bước qua rừng cây, ánh mắt đảo một vòng, vừa liếc thấy nàng liền đổi hướng bước tới, mỉm cười nói: “Doanh Doanh?”

Lúc ấy, Thôi Lan Nhân hoàn toàn không quen biết hắn ta, vậy mà hắn ta vừa mở miệng đã gọi đúng tên nàng, khiến nàng sợ hãi đến rùng mình.

Khi đó, nàng vẫn chưa biết hắn có liên quan đến Ôn nương tử.

Hiện tại, Thôi Lan Nhân đứng ở một góc cách xa hắn ta, cất cao giọng nói:

“So với kẻ như Viên tứ lang, thứ chuột nhắt lẩn trốn trong cống rãnh, ta đương nhiên có thể được xem là dũng cảm rồi.”

“Hừ.” Viên tứ lang cười lạnh một tiếng, ánh mắt u ám như rắn độc bám chặt lấy nàng:
“Nhưng cái tật thích lo chuyện bao đồng mới là nhược điểm chí mạng nhất của ngươi. Họ Ôn đã không còn, vậy mà ngươi vẫn sống, thậm chí còn sống tốt hơn trước kia. Ngươi xoay người một cái đã trở thành tiểu thư nhà họ Thôi, tân nương nhà họ Tiêu, thế chẳng phải rất tốt sao?”

“Hay là ngươi không cam lòng với những ngày yên ổn đó, ngươi khiến tất cả chúng ta rơi vào hỗn loạn, kéo ta xuống nước, rốt cuộc thì được gì? Chẳng qua là khiến nhà họ Thôi vì ngươi mà phiền lòng, khiến nhà họ Tiêu vì ngươi mà mất mặt. Phu quân tốt của ngươi thì vì chuyện của ngươi mà phải quyết liệt đối đầu với nhà họ Phan, ha ha.”

Hắn ta cười hai tiếng, mặt không chút biểu cảm, chỉ có sự châm chọc lạnh buốt khiến người nghe lạnh sống lưng. Trong mắt hắn ta, Thôi Lan Nhân thật quá nực cười.

Thôi Lan Nhân điềm tĩnh đáp:
“Vì tư lợi mà giết chết biết bao nhiêu người, kẻ đáng xấu hổ là ngươi, kẻ đáng cười cũng là ngươi. Ngươi không chịu báo ứng, thì lòng ta chẳng yên. Cho dù phải tổn hao chính mình để khiến ngươi rơi đầu, ta cũng không hối hận!”

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo