Tiểu Quất Nhi - Chương 17

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Mặc dù nếu đặt ở những gia đình giàu có và đông đúc bình thường, cũng có chuyện tam thê tứ thiếp, thê thiếp có thể giữ được quan hệ tốt đẹp đã rất khó khăn, huống chi là trong cung, Lý Quân Khoát đối xử với ta không bình thường, nhưng ta cũng không dám mong muốn…

Mong muốn quá nhiều

Nhưng Lý Quân Khoát cũng đã từng nói với ta chuyện này, hắn nói trong cung hay có chuyện nâng cao đạp thấp, những phi tần đó sớm đã tiến cung với hắn, cũng không thể nào hạ thấp thể diện của bọn họ.

“Muội… Muội nói cái gì được.” Ta đỏ bừng mặt, giọng nói nhỏ như kiến kiêu. “Ngài ấy, ngài ấy lại không chen chúc với muội.”

“Vậy các ngươi ngủ thế nào?”

Thần Phi tai thính, sau khi nghe được thì thuận miệng hỏi, long trời lở đất. Hai người Lạc, Tần cũng dừng câu chuyện lại, cũng cảm thấy kỳ lạ theo, ngoài Thần Phi ra, mọi người đều có cảm giác hoang đường giống như nhảy điều múa kích tình trước mặt Bồ Tát.

Cái này… nói cái gì vậy?

“Là… là… là…” Ta lắp bắp không nói nên lời.

Thần Phi nghĩ đi nghĩ lại, mới phụt ra một tiếng, nhíu mi khinh miệt mà liếc chúng ta một cái: “Không có tiền đồ, chuyện cỏn con…” Sau đó cũng không hỏi nữa, bảo chúng ta đi nhanh, “Hôm nay không nghe diễn khóc sướt mướt nữa, nghe chút chuyện náo nhiệt cho vui vẻ.”

Ta nhìn theo bóng dáng thẳng tắp của nàng, bừng tỉnh nhớ lại lời nói của Lý Quân Khoát.

“Nếu Thần Phi là đàn ông, trẫm nhất định là sẽ kết bái huynh đệ với hắn.”

Huynh đệ ngủ cùng nhau thì làm sao?

Không phải là ai có bản lĩnh hơn thì ngủ được nhiều chỗ hơn sao!

Ta nghĩ lại Thần Phi thường hay đùa giỡn ta, không ngờ lại sinh ra cảm giác cho Lý Quân Khoát đội nón xanh, thật kỳ lạ.

60.

Lưu Hầu tuyển bị thương, nhân sự việc nháo thần nháo quỷ này, sau khi điều tra cũng không phát hiện ra dấu vết của người khác, Hoàng Đế, Thái Hậu, Hoàng Hậu sau khi trấn an cũng bỏ qua.

Nhưng người duy nhất chịu liên lụy lại là ta.

Thái Hậu chỉ tên nói họ, để Lưu Hầu tuyển đến ở trong thiên điện của ta.

“Chỗ của Khánh tần long khí mạnh mẽ, đồ dơ bẩn gì cũng sẽ bị áp chế.” Đây là toàn bộ lời nói của Thái Hậu.

Vì thế, Lưu Hầu tuyển mã bất đình đề (14*) mà dọn vào, tốc độ nhanh đến nỗi ta suýt nữa cho rằng nàng đã chuẩn bị dọn đồ từ nửa tháng trước.

Thật ra, Thái Hậu có ý gì, lòng dạ Tư Mã Chiêu (15) người qua đường cũng biết, để hai người có diện mạo giống nhau ở cùng một chỗ, chiêu này thật sự khiến người khác ghê tởm, Hoàng Hậu cũng đã đi khuyên, vô dụng, còn bị Thái Hậu mắng một trận, nói ta dựa vào cái gì mà có thể ở một mình một cung điện lớn như vậy, không để người khác vào ở, có muốn Thái Hậu nàng đi xin lỗi, lại cho ta phá cách thăng phi.

Khi Hoàng Hậu ra ngoài sắc mặt cũng không tốt, trở về tìm thái y lấy thuốc an thần uống nửa tháng, để tẩm bổ thân thể.

Mỗi ngày ta đều đi tìm Hoàng Hậu giết thời gian, Hoàng Hậu rất hiểu lòng ta mà đưa cho ta một gói, nói ta về sau không chừng ta cũng dùng đến.

Ta: “... Đừng,... Không cần dùng tới.”

Sau khi đã định ra chuyện này, ta cũng không biết nói gì, có thêm nhiều người thì sinh hoạt cũng không nhàm chán? Ta sai người trộm mang tiểu thuyết vào cung, truyện trạch đấu cung đấu vô cùng xuất sắc khiến ta nghẹn họng trân trối, nghĩ đến hiện giờ có khi cũng phải làm việc.

Ta lo sợ bất an, xoa tay hầm hè, cùng với Thần Phi và các tỉ muội khác cứ vài bữa lại tụ tập một lần, nói chuyện phiếm.

Mà Lưu Hầu tuyển thì vẫn cứ an phận, ta thì mỗi ngày đóng cửa sinh hoạt, không có gì thay đổi.

Thần Phi tỏ vẻ, các ngươi thật không thú vị, có muốn bổn cung đi gây sự với Thư Lan Âm một chút, dạy ngươi cách gây chuyện như thế nào hay không?

Ta: “Làm sao lại có người chuyên đi dạy người khác làm việc xấu như thế chứ?”

Lý Quân Khoát đã đến đánh vỡ sự yên bình này.

 

Biên cương xảy ra chiến sự, hơn một tháng liền Lý Quân Khoát không bước vào hậu cung, ta tuy thường xuyên gặp hắn, cũng là làm bạn mài mực cho hắn ở Ngự Thư Phòng, hiện giờ các tướng sĩ đều được sắp xếp thỏa đáng, hắn mới rảnh rỗi một chút, chuyện thứ nhất là tới tìm ta.

Giữa trưa, Lý Quân Khoát tới để dùng bữa.

Vừa tiến đến cửa điện, ta còn chưa kịp ra đón, đã nhìn thấy Lưu Hầu tuyển mặc một bộ đồ rất giống đồ của ta, đứng cạnh cây đào hành lễ với Lý Quân Khoát.

 

Hoa rụng rực rỡ, đây là vẻ đẹp khi trời chuyển lạnh.

________

(14*) Mã bất đình đề: Ngay lập tức, không ngừng nghỉ

(15) Lòng dạ Tư Mã Chiêu: Chỉ ý là trong lòng có gì thì ai ai cũng biết, dựa vào một điển tích thời Tam Quốc, Tư Mã Chiêu muốn chiếm ngôi vua, mọi người trong thiên hạ đều biết, sau trở thành thành ngữ với nghĩa tương đương như vậy, dã tâm, suy nghĩ đều rõ ràng, không nói ra mà ai cũng biết.

 

P/S. Ghi chú số 14 thêm dấu sao là bởi vì đã có số 14 rồi, là lúc làm để bị lặp số không để ý, giờ mà sửa lại thì phải sửa cả văn bản nên lười quá, thêm dấu sao để có sự khác nhau, mọi người thông cảm nha!

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo