Tiểu Quất Nhi - Chương 3

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

13.

Hôm sau, khi ta tỉnh lại thì Hoàng Đế đã thức dậy, nói hôm nay ta không cần đến thỉnh an Hoàng Hậu, bảo ta ngủ thoải mái.

Mà ta cũng ngủ dậy muộn, không có ai gọi ta, quả nhiên không để ý thời gian.

Một tiểu thái giám mang cho ta một mâm quýt, nói là Hoàng Thượng thưởng cho ta.

Ta nhớ lại ngày hôm qua cũng thuận miệng nhắc tới, người trong nhà gọi ta là Tiểu Quất Nhi, các ca ca thì không như vậy, chế mấy tên hài hước, gọi ta lúc thì là Tiểu Câu, khi thì là Tiểu Mã.

Đã nói đến mức này rồi, hôm qua hắn còn hỏi tên ta là gì, đúng là có chút ngu dốt.

Ta tên là Tần Kết, ngày ta sinh ra, mẹ ta mơ thấy một chùm hoa Cát Cánh, chỉ là Tần Kết, lấy âm của hoa Cát Cánh nghe không hay, nên lấy âm Quất. (6)

Hoa cát cánh cao quý trang nhã, mặc dù bình thường nhưng lại khác thường, tư thế thanh cao, có hình dáng cao quý, dễ nuôi, có thể chịu nóng có thể chịu lạnh.

Mẹ nói, Tiểu Quất Nhi, tuy nhà ta không phải là nhà giàu có, nhưng con cũng nên có một mệnh số không tầm thường, con chính là hoa nở mà sinh.

Đáng tiếc là ta không cao quý cũng không trang nhã, mà giống một người lưu manh sa cơ thất thế, cho nên mẹ mới sửa lại khẩu âm, người nói ta bôi nhọ đóa hoa kia.

14.

Sau khi thị tẩm ta đúng là được thưởng không ít đồ vật, phủ nội vụ suốt đem đem than đến cung của ta.

Ta được đặc biệt cho phép không cần phải tới thỉnh an Hoàng Hậu, người khác nghị luận ta sắp được sủng rồi, còn chưa kịp tới nịnh bợ ta, ngày hôm sau Hoàng Đế lại lật thẻ bài của Lệ Tần, một tháng sau cũng không tới tìm ta.

Có lẽ từng sọt than kia chính là để ám chỉ với ta, không cần tới, trong phòng của ngươi cũng ấm áp rồi.

Ta trông đợi ngóng nhìn ngoài cửa, ngày đầu tiên chờ, ngày hôm sau chờ, ngày thứ ba ta không chờ nữa.

Cũng đúng, mỹ nhân trong cung nhiều như vậy, mà Hoàng Đế lại chỉ có một.

Đối với ta hắn là đặc biệt nhất, nhưng đối với hắn, ta chỉ là một đóa hoa dại bình thường trên tường đỏ mà thôi. 

Mất công ta sau khi trở về cung phải khổ tâm tìm lại ký ức, tìm ra rất nhiều sự việc thú vị thời thơ ấu, nếu mà hắn lại đến tìm ta, ta sẽ kể lại cho hắn nghe.

Thật sự đáng tiếc.

15.

Hoàng cung rất lớn, chỉ có Ngự Hoa Viên ta cũng có thể đi mất nửa ngày, mùa đông không có hoa gì nở, mọi người thích đi rừng mai.

Ta cũng đi, những nương nương khác ngồi cùng nhau nói chuyện phiếm. Nói thật, người này một câu người kia một câu, nói toàn lời sắc bén, bóng gió mịt mù (7), dù sao cũng không có mấy lời nói hay.

Đúng thế, trong cung này có thể có mấy người là tỉ muội thật sự? Dù sao ta cũng chẳng quen ai cả.

Ta đi, các nàng trêu ta chơi, coi ta như một đứa trẻ, vui vẻ thì cho ta một miếng điểm tâm, mỗi miếng điểm tâm đều phải có một địa vị rất ghê gớm, nói ngắn gọn chính là, loại con gái trong gia đình bình dân như ta, trong cung không thể có được sủng ái, nhất định chưa thấy những cái đó.

Đồ vật ta đều ăn.

Hại ta ư?

Cũng không cần thiết, cùng lắm chỉ là khinh thường ta thôi.

Không có lời gì để nói với các nàng, ngồi nửa ngày ăn no, mặt cũng cười giả lả.

Nếu có một ngày mẹ nhìn thấy ta ngoan ngoãn an tĩnh như thế, nhất định sẽ cảm ơn trời phật.

16

Nháy mắt đã đến năm mới, đại yến của hoàng cung, ta nhìn thấy Hoàng Đế từ xa.

Cao cao tại thượng, cái tay nâng chén kia đã từng chạm vào trán của ta.

Ta bỗng nhiên sinh ra một cảm xúc khác, vào cung rồi thì ta chính là phi tần của Hoàng Đế, Hoàng Đế chính là phu quân của ta.

Cha là phu quân của mẹ, bọn họ yêu nhau.

 

Hoàng Đế là phu quân của ta, chúng ta không thân thiết.

17.

Nghe tiếng mõ buổi sáng, Ôn Cẩn nói: “Tiểu chủ nhân năm mới an khang, lại thêm một tuổi rồi!”

Ta mười lăm tuổi rồi, đúng là không nên ngây ngô nữa.

Thứ tình cảm vừa chợt dâng lên không dấu vết kia, cũng nên buông xuống rồi.

18.

“Ngủ đi, năm thứ hai đã đến rồi!”

Ta dụi dụi mắt, duỗi người, lửa than ở cửa đốt đỏ rực, mấy người trong cung của ta đều ngồi một chỗ đốt lửa ngắm trăng.

Đêm giao thừa, tuyết không rơi.

Phía trước truyền đến mấy tiếng bước chân, ta mờ mịt ngẩng đầu, chợt thấy Hoàng Đế mang theo rất ít thái giám, giẫm lên ánh trăng mà đến.

Mặt đầy ý cười, ngũ quan sắc bén lại được ánh đèn vàng ấm áp chiếu sáng, tăng thêm vài phần ấm áp.

“Tiểu Quất Nhi, năm mới vui vẻ!”

Hắn từ trong cung Hoàng Hậu tới, cùng ta đón năm mới.

Trong nháy mắt kia, trái tim ta đập thình thịch, giống như sắp nổ tung ngực rồi, trong không khí yên tĩnh thì nghe thấy tiếng tim đập thùng thùng.

Có lẽ mười lăm tuổi vẫn còn quá nhỏ, chưa thành người lớn được.

 

Cảm giác đẹp đẽ mơ màng quấn quýt trong óc ta, cố chấp cho rằng Hoàng Đế là phu quân của ta.

______

 

(6) Tên của nữ chính là Tần Kết 秦桔, , xuất phát từ giấc mơ của mẹ là hoa Cát Cánh 桔梗花, nhưng âm đó khi đọc ra nghe không hay, nên lấy tên ở nhà là Quất 橘 cho dễ đọc. Từ Kết 桔 có hai cách đọc, khi đọc là [jié] thì là hoa cát cánh, khi đọc là [jú]  nghĩa là quất, mọi người có thể hiểu như vậy.

(7) Nguyên bản là trong mây trong sương, nghĩa mù mịt được bao phủ trong mây trong sương, mình dịch thành nói bóng nói gió cho phù hợp TV ạ.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo