Tịnh đế liên chi - Chương 8

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Trong mắt tam sư huynh hiện lên vẻ thất vọng, nhưng rất nhanh đã trấn định trở lại, trên mặt có lo lắng một chút, “Sư muội, chỉ sợ là Bạch gia không thể nào chỉ lo thân mình, các ngươi đã bị cuốn vào trận phân tranh này rồi. Hôm nay vụ ám sát này chính là chứng minh tốt nhất.”

Ta khó hiểu, “Sư huynh có ý gì?”

Lúc này, hộ vệ bên cạnh sư tam sư huynh đến bên cạnh hắn, đệ lên một ấn giám, “Chủ tử, là Thanh Vân Bang.”

Thanh Vân Bang là tổ chức sát thủ lớn nhất Đại Chu

Tam sư huynh nhìn về phía ta, “Chủ nhân sau lưng Thanh Vân Bang chính là mẫu gia của Hoàng Hậu.”

Ta nhấp môi, suy nghĩ một chút, Hoàng Hậu mẫu gia là theo phe của Ngũ Hoàng tử.

Muốn giết ta ư? Làm rõ ràng như thế?

“Sư muội vẫn luôn thông tuệ, nhất định có thể nghĩ kỹ ra được nguyên nhân trong đó.”

Đầu tiên là mặc kệ ai muốn giết ta, chỉ nhìn một cách đơn giản, sau khi giết ta thì ai có thể có lợi nhất?

Bạch gia chỉ có ta và chị gái, nếu không có ta, thì Bạch gia chỉ còn lại một con gái là chị gái ta.

Ta lại liên tưởng tới trạng thái hiện tại của chị ấy, ngoan ngoãn phục tùng đối với Tiêu Sơn. Trong nháy mắt ta đã hiểu được điểm mấu chốt.

Ta nhìn về phía sư huynh, “Tiêu gia đứng bên Ngũ hoàng tử?”

Tam sư huynh trịnh trọng gật đầu, “Không sai!”

Chẳng lẽ lần đó ta nói muốn kén rể, đã chặt đứt suy nghĩ của Tiêu gia thông qua ta mà đánh chủ ý vào Bạch gia.

Vì thế, dứt khoát giết ta? Lại dùng chị gái để khống chế Bạch gia?

Hơn nữa, chị đã nói là tháng trước Tiêu gia đã quyên cho Hộ Bộ 100 lượng bạc trắng đi cứu tế.

Mà hiện giờ, Hộ Bộ thị lang là người của phe Tề Vương và Đức Quý Phi.

Ta âm thầm kinh hãi, Tiêu gia này không hiện sơn không lộ thuỷ, sau lưng hạ một bàn cờ lớn như vậy.

Thật tức giận là chị gái vẫn còn nằm trong ổ sói.

Phải lôi chị ấy ra khỏi xoáy nước này.

Tam sư huynh lôi ta ra khỏi suy nghĩ, “Hay là chúng ta đi tới biệt viện Tiêu gia xem xét trước đã.”

Ta khẽ gật đầu.

Ta cũng đang có ý này, đến đó nhìn xem Ninh Như Dục có thể cung cấp thêm được bao nhiêu manh mối.

Biệt viện Tiêu gia, không có nha hoàn hay gã sai vặt gác đêm, xung quanh im ắng.

Chỉ có một gian sương phòng có ánh sáng mỏng manh.

Đẩy cửa phòng ra, âm khí ập vào trước mặt, trong phòng cái gì cũng không có, chỉ có một chiếc quan tài, bên cạnh là một chiếc đèn dầu chiếu ra tia sáng mong manh.

Ta cùng với tam sư huynh liếc nhìn nhau, lập tức đi tới phía quan tài kia.

Là hàn ngọc quan ngàn năm, có công hiệu bảo vệ xác chết không bị thối rữa.

Đẩy áo quan ra, lộ ra bên trong một nữ nhân đang an tường nằm đó.

Tôi lẩm bẩm nói ra miệng, “Chẳng lẽ đây là Ninh Như Dục?”

Tam sư huynh nói, “Đúng thế!”

Giờ phút này, cả người ta phát lạnh, Ninh Như Dục đã qua đời lại ở trong gia phả Tiêu gia, mà chị gái của ta là một người sống sờ sờ đó lại oan uổng mà không danh không phận ở đó.

Tiêu gia này rốt cuộc muốn làm cái gì?

Ta cẩn thận nhìn Ninh Như Dục, không giống hai đứa nhỏ kia chút nào. Có lẽ đúng là không phải con của Ninh Như Dục.

Khi ta xem tướng xác nhận, bỗng nhiên ngước mắt lên. Sư huynh cũng phát hiện ra có điều không đúng.

Chúng ta đột nhiên không phòng ngừa mà đối diện với nhau, đồng thời xuất khẩu

“Nàng ta không chết!”

“Nàng ta không có hồn phách.”

Đèn dầu hộ pháp, sinh hồn ly thể, âm mưu lan tràn.

Hồn phách của nàng đi đâu? Sư huynh đột nhiên nghĩ ra điều gì đó.

“Sau lưng bọn họ có cao nhân, nơi đây không nên ở lâu, chúng ta lánh đi trước đã!”

“Được!”

Chúng ta đi không lâu sau thì một vị lão đạo râu bạc xuất hiện trong phòng. Hắn cau mày tuần tra một vòng, xác định không có vấn đề gì mới yên tâm rời đi.

Ta cùng với sư huynh trên đường từ biệt viện về kinh thành.

“Sư huynh, huynh nói xem một người có thể phát sinh ra thay đổi cực kỳ lớn không?”

“Muội muốn nói đến chị gái của muội sao?”

Ta trợn tròn mắt, không khỏi cảm thán, “Người hiểu muội cũng chỉ có sư huynh!”

“Sau khi hồi kinh ta đã cố ý phái người đi gom góp tin tức, biết được chị gái của muội gả tới Tiêu gia. Khi bọn họ thành thân ta cũng có mặt. Chỉ là…”

Ta vội vàng đặt câu hỏi, “Chỉ là cái gì?”

Sư huynh nói hắn phát hiện ra chị gái ta ba năm trước đây không giống với tỉ ấy hiện giờ.

Ta vội vàng nói cho hắn, sự thay đổi gần đây của chị ấy, ngẫu nhiên mất trí nhớ và ngoan ngoãn phục tùng đối với Tiêu Sơn.

Chị gái của ta trước kia cũng là một người con gái có tư tưởng có chủ kiến, hiện giờ giống như là bị đổi thành người khác.

Sư huynh giống như nghĩ ra cái gì đó, bỗng nhiên bừng tỉnh, hắn nhìn về phía ta, “Sư muội có từng nghe nói đến thuật cắn nuốt không?”

Thuật cắn nuốt!

 

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo