Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một giọng nói trong trẻo vang lên từ bên trong. Tôi hít một hơi thật sâu rồi mở cửa bước vào.
Ơ? Tổng giám đốc Tần đâu? Sao trong phòng lại là một đứa trẻ?
Trên ghế sofa, một cậu bé trông xinh xắn đang ôm iPad, mặt mũi vô cùng chán đời, thấy tôi bước vào cũng không ngạc nhiên gì.
“Chị là người mà cậu mời đến để chơi với em à?” – Cậu bé hỏi.
Tôi đứng đơ tại chỗ.
Độc ác thật đấy, đồ đàn ông tàn nhẫn! Anh bắt tôi đi vác gạch ngoài công trường tôi còn nhận, sao lại trừng phạt tôi bằng cách bắt trông trẻ con thế này?!
Nhưng tình thế mạnh hơn người, tôi nghiến răng nghiến lợi trong lòng rồi bất đắc dĩ nói:
“Phải… em có thể gọi chị là chị Vị Nhiên. Còn em tên gì vậy, nhóc?”
Thằng nhóc kiêu ngạo ngẩng lên liếc tôi một cái, giọng chảnh chọe: “Mặc Lộ Ly Thương.”
Tôi cạn lời.
Sau một khoảng lặng, tôi vuốt tóc mai, giả vờ cười sảng khoái:
“Vừa nãy chị đùa đấy, thật ra chị không tên là Vị Nhiên.”
“Thế chị tên gì?” – Thằng bé hỏi.
Tôi đáp với vẻ mặt nghiêm túc: “Thiếu nữ bóng tối hóa ác ngọt ngào.”
Hai tiếng sau, khi Tổng giám đốc Tuân quay lại văn phòng, anh đã thấy cảnh tượng đại cháu trai của mình đang ngồi sát bên tôi, cả hai nói chuyện vô cùng sôi nổi.
Cậu cháu trai buồn bã nói:
“Người ta nói ở tuổi này tụi con còn chưa hiểu gì về tình yêu, nhưng con đã mười một tuổi rồi, con hiểu rồi!”
Tôi trầm giọng đáp:
“Tình yêu của trẻ con thì ngây ngô, nhưng cũng rất nghiêm túc. Mới mười một tuổi thôi, có biết bao điều để trải nghiệm, sao lại phải dính vào tình yêu?”
Lạc Lối Ly Thương” vỗ vai tôi, nói: “Chị Hắc hóa à, chị mới hơn hai mươi mà đã học được cách đeo mặt nạ đối mặt với thế tục, buồn thương mà vẫn không biểu lộ.”
Tôi thở dài một hơi.
Tuân Khâm giật giật khóe miệng, cuối cùng không nhịn nổi nữa: “Vị Nhiên, rốt cuộc cô đã cho cháu tôi uống thứ ‘canh mê hồn’ gì vậy? Cô bảo tôi giải thích với chị tôi thế nào đây? Còn nữa, cô tên là Vị Nhiên, sao nó lại gọi cô là ‘chị Hắc hóa’?”
Tôi lắc đầu: “Chào Tổng giám đốc Tuân, bây giờ tôi không còn là Vị Nhiên nữa. Tôi là Vị Nhiên (đã hắc hóa).”
"“Lạc Lối Ly Thương” lập tức bật dậy, lạnh lùng nhìn chú mình, khẽ cười khinh bỉ: “Canh mê hồn gì chứ, chú hoàn toàn không hiểu gì về sức mạnh của chị Hắc hóa! Tuân Khâm, chú biết xử lý vy với xzy không? Chú có biết eve là gì không?”
"
"Tuân Khâm ngơ ngác: “Very young? Eve là game Star Wars? Là cái gì vậy trời?”
"
"Tôi điềm đạm nói: “Vy là ‘duy nhất’. Xzy là ‘bạn tim’. Eve là ‘trai báu’. Tổng giám đốc Tuân, mấy thứ này mà cũng không biết sao?”