Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Lạc Lối Ly Thương” trước hết liếc nhìn Tuân Khâm bằng ánh mắt khinh miệt, rồi quay sang tôi với vẻ mặt ngưỡng mộ:
“Chị Hắc hóa! Chị giỏi quá đi mất! Chú cháu chẳng hiểu gì cả, vậy mà cũng làm được tổng giám đốc, đáng lẽ vị trí đó phải để chị ngồi mới đúng!”
Ờm… thật ra tôi cũng thấy đúng… khoan đã! Vừa rồi cưng nói gì cơ? Bảo bối à, câu đó không được nói bừa đâu nha!
Đối diện với ánh mắt như cười như không của Tuân Khâm, chân tôi bắt đầu mềm nhũn.
“Ờm, Tổng giám đốc Tuân, thật ra tôi…”
"Thằng nhóc kia vẫn còn thao thao bất tuyệt: “Chú có biết ‘nguyên lý đầu tiên’ là gì không? Chị Hắc hóa nói đấy, nghe xong con sốc luôn, từ đó chẳng dám cãi lại chị nữa.”
"
Cái gì mà nguyên lý đầu tiên, câu đó tôi chưa từng nói nhé!
"“Khi đứng trước một người phụ nữ có thể tương thích ngược với chú, mọi suy nghĩ của chú đều không giấu được. Cô ấy chỉ đứng nhìn chú diễn, đến lúc không nhịn nổi nữa thì phản bác vài câu, khi ấy con mới hiểu mình thật sự trẻ con cỡ nào.”
"
Thật ra thì... con nên đi khám nhi khoa đi, chiến hữu ạ!
"Tuân Khâm bước tới, túm tai thằng nhóc, nghiêng mặt hỏi tôi: “Nguyên lý đầu tiên là gì?”
"
"Tôi nhắm mắt lại, yếu ớt nói:“Anh biết định lý Pythagore không?”
"
“Biết.”
"Thì nó không liên quan gì đến cái đấy ạ."
Tuân Khâm: “...Xem ra hai người đúng là không bình thường.”
"Dưới bàn tay sắt đá của Tuân Khâm, bộ đôi hắc hóa vượt tuổi tác của chúng tôi bị cưỡng ép giải tán. “Lạc Lối Ly Thương” bị mẹ dẫn về nhà, còn tôi – viên kẹo ngọt hắc hóa – cũng chẳng dám hắc hóa nữa, rụt rè ngồi trước mặt Tuân Khâm, chờ lãnh án tử.
"
Tuân Khâm trầm ngâm một lúc, rồi nói:
“Ngày mai cô không cần đến phòng kinh doanh nữa.”
Tôi lập tức rút điện thoại chuẩn bị gửi đơn khiếu nại đến hội đồng trọng tài lao động.
"Lên thẳng tầng 17 làm trợ lý cho tôi. Lương gấp đôi."
Tôi đứng phắt dậy định lạy một lạy.
“Sau này cháu tôi giao cho cô quản.”
…Hay là cú lạy này, Tổng giám đốc, anh quỳ lại tôi một cái đi?