Tôi xuyên thành con gái của nữ phụ độc ác - Chương 15

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

65.

Trương Cầm đối mặt với Tống Tương Tương nhất định đòi đồ vật, cùng với Trương Quyên vẻ mặt đang phẫn nộ, sắc mặt đã thay đổi mấy lần.

Trương Diệu Tông thấy tình hình có vẻ mất khống chế, vội vàng đứng dậy, “Ai da, cái đó chị lại không đeo, em đưa cho Quyên cũng không lãng phí, chị cũng có thiếu mấy đồ vật này đâu, nhỏ mọn như vậy làm gì!”

Trương Cầm vội vàng chạy tới nhéo Trương Diệu Tông một cái, sợ hắn ta nói ra càng nhiều lời nói không dễ nghe.

“Ý anh là gì? Để tôi mang đồ vật mà người khác không cần à?” Trương Quyên nổi giận.

Tống Tương Tương mặc kệ bọn họ ồn ào ầm ĩ, trước tiên gọi điện thoại gọi người tới đây dọn đồ vật.

Ba người bọn họ ở trong phòng nói qua nói lại, một lát sau Trương Cầm đi ra, hỏi, “Tương Tương, con xem trang sức kia nếu con không cần, có thể đưa cho Diệu Tông không? Nếu không không có lễ vật đính hôn, chúng ta cũng không biết nói thế nào.”

66.

Hai trang sức này giá trị hai mươi vạn, chiếc lắc tay tìm không thấy kia trị giá mười lăm vạn.”

Tống Tương Tương không mềm lòng chút nào.

“Con xem đứa nhỏ này, sao cứ động một cái lại nhắc đến tiền rồi.” Trương cầm kéo kéo tay áo của cô ấy, “Vì để Diệu Tông kết hôn, tiền trong nhà đều dùng hết rồi, sau này mẹ lại trả con được không?”

Tống Tương Tương lắc đầu, “Mẹ và Diệu Tông ở đây cũng sắp được nửa năm rồi, khi nào thì dọn ra ngoài?”

Trương Quyên vừa mới được Trương Diệu Tông dỗ dành thoả đáng, nghe được lời này lại tức, “Cái gì mà dọn ra ngoài?”

Trương Cầm vội vàng kéo Tống Tương Tương ra, chuẩn bị nhỏ giọng bàn bạc với cô ấy, không ngờ Trương Quyên cũng không chịu nhượng bộ, “Nói ngay tại đây!”

Tống Tương Tương đứng lại, “Phòng ở này là của tôi, cho hai người mượn đính hôn mà thôi, nếu muốn ở lâu dài thì phải mua hoặc là thuê.” Cô ấy vừa nói xong thì nhìn về phía Trương Cầm, “Có thể giảm giá cho mọi người.”

Lúc này, Trương Diệu Tông rất khó chịu, che trước mặt Trương Quyên, “chị là chị gái ruột của em, đồ vật của chị không phải là của em hay sao?”

“Đúng thế!” Trương Quyên cũng nói.

Nói xong, Trương Quyên còn đi lên đoạt hộp trang sức trong tay Tống Tương Tương.

67.

Tôi rất sợ, nếu thật sự đánh nhau, bên phía chúng tôi cùng lắm cũng coi như một người rưỡi, bọn họ có tận ba người, đánh không thắng được.

Tôi giật nhẹ tay áo của Tống Tương Tương, muốn kêu cô ấy về nhà trước đã.

Trương Cầm liếc nhìn tôi một cái, “Con nói xem, các con ở trong một biệt thự lớn như thế, còn tranh giành phòng ở nhỏ này với nhà ta làm gì? Chẳng lẽ sinh ra con còn không được con cảm ơn một chút hay sao?”

Nói xong còn vẫy tay với tôi, “Nghe nói biệt thự ghi tên Nhiễm Nhiễm của chúng ta phải không? Nhiễm Nhiễm lại đây nào, bà ngoại ôm con một cái.”

Tôi còn lâu mới thèm, tôi trốn ở phía sau chân của Tống Tương Tương.

Dường như Trương Cầm đã nhận thấy hiện tại Tống Tương Tương hiện tại mềm cứng đều không ăn, bà ta không thèm nịnh nọt nữa, thần sắc trở nên tuyệt tình.

Tống Tương Tương thấy bất an, cũng không có ý định cướp lại hộp trang sức, lôi kéo tôi muốn đi.

Kết quả, Trương Diệu Tông đã giành trước một bước, đóng cửa lại.

68.

“Mấy người muốn làm gì thế?”

Trương Quyên cùng với Trương Cầm liếc nhìn nhau một cái, “Chúng ta muốn bàn bạc với chị, bao nhiêu tiền có thể mua được căn hộ này.”

Đồ ngu ngốc Tống Tương Tương vẫn còn nghiêm túc nghĩ, “Có thể ưu đãi cho hai người, 430 vạn, phải trả trước 30 vạn.”

Giá cả này nếu đặt ở trên thị trường, khẳng định là bán được ngay lập tức.

“Được rồi, chị ký vào hợp đồng đã, tiền sẽ trả cho chị sau.”

Nói xong, Trương Diệu Tông lấy ra một bản hợp đồng ở trên bàn, không ngờ đã chuẩn bị xong cả cái này rồi.

Đang lúc hai người chúng tôi đều không tự giác nhìn về phía hợp đồng, bỗng nhiên Trương Cầm kéo lấy tôi, “Con cứ ký đi đã, để mẹ ôm Nhiễm Nhiễm”

Cho dù tôi không muốn, giãy giụa rất là ghê, cũng không chống lại được sức lực của người trưởng thành.

Tống Tương Tương không làm, ném bút đi muốn tới đoạt tôi về.

69.

Trương Diệu Tông thô bạo kéo tôi qua đó, “Chị ký trước đi đã!”

Tống Tương Tương đành cắn răng, lại sợ Trương Diệu Tông làm tôi bị thương, đành phải nhặt bút lên ký tên lên hợp đồng.

Sau khi ký tên xong, bọn họ còn thấy chưa đủ, Trương Diệu Tông cười nhìn về phía tống Tương Tương đòi tiền, “Chị, chị không giúp em sắp xếp công việc, có thể tài trợ cho em một chút không?”

Nhìn xem, không tiêu tiền cướp không một cái nhà ở, hiện giờ còn muốn cướp tiền nữa.

Tôi cắn mạnh Trương Diệu Tông một cái, hắn bị đau mới buông tôi ra, tôi vội vàng chạy về phía Tống Tương Tương.

Tống Tương Tương bảo vệ tôi ở phía sau, sợ bọn họ lại đi tới, đồng ý chuyển tiền cho bọn họ.

Trong khoảnh khắc chuyển tiền thành công, cửa lớn bị người ta phá ra từ bên ngoài.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo