Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
02.
Đáng tiếc là sau khi Trương Thiên Bảo bị thẩm vấn xong thì thả ra, ngay cả cảnh cáo trong trường học cũng không có.
Hắn đã chạy tới ký túc xá để chặn tôi lại, tôi lạnh lùng nhìn hắn, “Người của Trương gia thôn các anh còn rất thích dùng cách này.”
Vẻ mặt hắn phẫn nộ, “Sao em lại nói với bảo vệ là anh cùng một đám với bọn họ?”
“Không phải anh thì sao bọn họ lại biết tôi đi học ở đây?”
“Có thể là… mẹ anh nói.”
Tôi a lên một tiếng, lấy di động ra: “Mẹ anh đâu? Để tôi báo cảnh sát bắt luôn bà ta vào?”
Hắn cứng đờ, vẻ mặt xấu hổ nói, “Mẹ anh ở cùng một thôn với bọn họ, bọn họ dập đầu với mẹ anh một cái, không phải là không còn cách nào hay sao…”
Tôi lười lý luận với hắn, không ngờ hắn lại ngăn tôi lại không cho tôi đi, “Dì Trương Cầm cũng đáng thương, lúc ấy bị giam ba năm, nhà dì ấy ở trong thôn đều không dám ngẩng đầu.”
Tôi trợn to đôi mắt: “Anh đang nói đùa hả? Chẳng lẽ không phải vì bọn họ tống tiền nhà tôi mới nhận được quả báo hay sao?”
Trương Thiên Bảo xấu hổ, “Bọn họ không phải là đã phải trả giá cho tội lỗi của mình rồi hay sao?”
Hắn cố gắng học tập, hơn nữa còn học lại một năm, vào đại học hàng đầu của thành phố này trước tôi một năm.
Sau khi tôi vào đại học, không biết hắn từ đâu mà biết được tin tức của tôi, thường xuyên tới trước mặt tôi để xoát độ tồn tại.
Hiện tại cũng thế, có vẻ là thấy tôi không vui, mới chủ động nói cho tôi biết chuyện của Trương gia.
Sau khi nhà Trương Cầm bị giam ba năm mới được ra tù, đồng ruộng trong nhà đều bỏ hoang, ông Trương trong ba năm này đã trộm quan hệ với quả phụ trong thôn, trong nhà một trận gà bay chó sủa.
Cũng may mà có sự tồn tại của Trương Diệu Tông, Trương Cầm có thể nhờ vào con trai mà đuổi đi được quả phụ kia, nhưng thanh danh trong thôn đã trở nên xấu xa, người trong thôn đều nói bọn họ đều phạm tội cướp giật, ông Trương còn làm loạn.
Nói chung là, nhà bọn họ ở trong thôn đã không có ai muốn quan hệ nữa.
Ngay cả hai người con gái của Trương gia cũng đều bị ảnh hưởng, chị cả còn đỡ, chỉ bị nhà chồng xem thường và châm chọc mỉa mai, không bị từ hôn như chị hai.
Sau khi từ hôn lại bị người goá vợ Trương Quân lấy lễ hỏi cưới giá rẻ, sau năm năm thì bị ngược đãi mà chết.
Nhưng chút tiền sính lễ này hoàn toàn không đủ để Trương gia tiêu sài, đặc biệt là thiên chi kiêu tử tự cho là đúng Trương Diệu tông, hắn ăn nhậu chơi gái cờ bạc không thiếu cái gì, còn đi vay nặng lãi, lãi mẹ đẻ lãi con đã nợ cả trăm vạn.
Nhà cũ đã sắp bị mất vì gán nợ, lúc này mới tới cầu Tống gia, không vào được cửa Tống gia, nên muốn hỏi han tin tức của tôi.
Không nghe thì không tức, vừa nghe một cái, tôi đã cảm thấy cả nhà Trương Thiên Bảo cũng không phải là tốt đẹp gì, nhét cho tôi cái loại tai hoạ của xã hội này, một kẻ thiếu một món nợ khổng lồ biết có thể làm ra loại chuyện vi phạm pháp luật gì chứ!
Ánh mắt của tôi ngày càng lạnh, giọng nói của Trương Thiên Bảo ngày càng nhỏ.
“Hôm nay ở đồn công an không nhốt được anh, thật là đáng tiếc!”
Nói xong thì tôi đi mất, Trương Thiên Bảo ở phía sau dậm chân tức tối.
03.
Chuyện này là do Lý Mạnh Nhiên và Tống Tương Tương xử lý, mấy người Trương Cầm bởi vì đã có tiền án nên bị tạm giam mấy ngày.
Sau khi chúng tôi thu thập xung chứng cứ bọn họ vay tiền giao cho cảnh sát, cảnh sát lại điều tra ra kế hoạch của bọn họ, hoá ra là muốn bắt cóc tôi để đòi tiền Tống gia.
Đám người nhà này… sao tôi cứ thấy chỉ số thông minh của bọn họ offline nhỉ?
Tống Tương Tương tức giận đến nỗi tí nữa thì mắng chửi người khác, Trương Cầm không nhịn được mà dập đầu, khóc lóc nói không muốn bị nhốt vào ngục.
Đáng tiếc, lúc này Tống Tương Tương cũng biết, sự mềm lòng và do dự của mình đều sẽ khiến cho bản thân mình và người nhà lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm. Cô ấy đã giao hết cả tin nhắn có chứa thông tin gửi tiền của mình cho Trương Cầm, số tiền lên tới chín mươi vạn, nói cách khác, cho dù bọn họ ra tù, còn phải trả một khoản tiền hai trăm vạn nữa.
Tống Tương Tương không chỉ giúp cảnh sát phá án để mấy người bị nhốt thêm mấy năm nữa, còn xin lệnh hạn chế, hạn chế cả nhà Trương Cầm bao gồm hai đứa nhỏ kia đều phải cách xa Tống gia, nếu không thì báo cảnh sát sẽ bị ngồi tù.
Trương Cầm ở phía sau, vừa nhìn thấy Tống Tương Tương đã chửi ầm ĩ.
Cả nhà Trương Thiên Bảo cũng tới, nhưng không phải tới cứu bọn họ. Họ biết con trai nhà mình thiếu chút nữa bởi vì bọn họ mà bị nhốt vào ngục, nhìn thấy cả nhà Trương Cầm thì nói bọn họ là tai hoạ, nói bản thân mình không nên mềm lòng.
Tôi khoanh tay nhìn bọn họ diễn kịch, quả nhiên diễn xong lại tới xin lỗi tôi.
Bà lớn giọng, mẹ của Trương Thiên Bảo sau khi nói xin lỗi thì lại nói, Trương Thiên Bảo sắp thực tập rồi, có thể cho hắn xin thực tập ở công ty của Tống Thị một năm không? Không cần tiền lương, làm từ tầng chót là được.
“Tầng chót ư? Vừa vặn nhà vệ sinh nam thiếu một nhân viên vệ sinh, anh có làm không?” Nói xong, tôi còn nhìn về phía Trương Thiên Bảo, hỏi ý kiến của hắn.
Trương Thiên Bảo tức giận đến nỗi sắc mặt đỏ bừng, “Em có ý gì?”
Bà lớn giọng đi lên phía trước cầm tay hắn, bảo hắn bình tĩnh lại, sau đó lại dùng vẻ mặt lấy lòng để nhìn tôi, “Ai da! Dù sao thì cháu với Thiên Bảo cũng là từ nhỏ đã chơi cùng nhau, cũng xem như là thanh mai trúc mã, còn đính hôn từ nhỏ đó! Công việc sau này có thể hỗ trợ lẫn nhau không được hay sao?”