Tôi xuyên thành con gái của nữ phụ độc ác - Chương 8

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

29.

Thôn xóm nho nhỏ, không đến nửa giờ đã dạo xong rồi.

Khi trở lại nhà cũ Trương gia, ở chỗ cổng lớn bày ra một cái bàn, phía trên đặt đầy tế phẩm.

Trương Cầm đón Tống Tương Tương tới, “Tương Tương lại đây nào, mẹ mang con tới làm lễ với tổ tông.”

Chiêu Đệ cùng Phán Đệ đã sớm chạy qua, mà Trương Diệu Tông cũng đi theo sau Trương Cầm.

Sau khi Tống Tương Tương bị kéo qua đó, bọn họ cùng nhau vái thiên địa ba vái.

Trương Cầm không ngừng nhắc nhở: “Lão tổ tông, con dâu bất hiếu mang con gái út trở lại. Năm đó con dâu bất hiếu không biết cố gắng, sinh ra ba đứa con gái, không nuôi nổi, vì nối dõi tông đường chỉ có thể đem cho con gái nhỏ, nhờ có ngài phù hộ, hiện tại con gái con là Khốc Đệ đã nhận tổ quy tông. Cũng xin ngài phù hộ hai đứa con gái thứ hai và thứ ba của con sớm ngày sinh con trai, có thể nối dõi tông đường cho nhà chống chúng nó.”

Nói xong lại dập đầu kêu vang.

Tôi không biết Tống Tương Tương nghĩ thế nào, tôi đứng ở một góc bàn, trên người nổi hết cả da gà.

30.

Bữa tối không còn các thể loại người quen họ hàng, đều là người của Trương gia, trên bàn cơm lại là các loại thịt gà vịt ngan ngốc, còn có một cái đầu heo.

Tống Tương Tương quen sống trong nhung lụa làm sao có thể ăn được thịt cá dầu mỡ, cô ấy chỉ ăn qua loa mấy miếng cơm, gặp vài đũa đồ ăn thì không ăn nổi nữa.

Trương Cầm không ngừng gắp thịt cho cô ấy, “Tương Tương ăn nhiều một chút, thịt trên người quá ít.”

“Mẹ, con không muốn ăn nhiều mỡ…” Cô ấy che lại bát của mình, thật sự ăn không nổi nữa.

Tôi ngồi ở trên ghế gỗ xem phim hoạt hình, bỗng nhiên cảm thấy Trương Cầm liếc nhìn tôi một cái, “Con ấy, trong nhà chỉ có một đứa con gái, ăn nhiều một chút, chuẩn bị sinh con thứ hai đi!”

Tống Tương Tương lắc đầu: “Con sinh một đứa là đủ rồi.”

“Ầm!” một tiếng, ông Trương bỗng nhiên đập chiếc đũa lên bàn, “Kỳ lạ! Chỉ sinh một đứa con gái còn không phải là mất mặt Trương gia nhà chúng ta à! Nhà họ Lý cưới mày có ích lợi gì?”

Trương Cầm không sợ Tống Tương Tương bị doạ sợ, ngược lại lại đi vuốt lông của ông Trương, “Tương Tương vẫn còn nhỏ, không hiểu chuyện, phải khuyên từ từ.”

Ông Trương đối xử với Tống Tương Tương cũng giống như với những người con gái khác, không thèm quan tâm, ông ta liếc nhìn Tống Tương Tương một cái, “Cũng hai mươi lăm tuổi rồi, đúng không? Khi mẹ mày bằng tuổi mày cũng đã sinh được Diệu Tông rồi.”

31.

Tống Tương Tương không hiểu sao bị mắng một trận, rời khỏi bàn ăn trong mắt vẫn ầng ậng nước.

Chiêu Đệ tới ngồi cạnh an ủi cô ấy, “Bố chúng ta cứ như vậy đó, hiện giờ cũng giục chị phải mang thai đứa thứ ba nữa.”

Cô ấy thở dài, nắm lấy tay của Tống Tương Tương, “Phụ nữ chúng ta vẫn nên chịu khó một chút, sinh được con trai thì tốt rồi.”

Tống Tương Tương không trả lời, chỉ xịt xịt mũi, ép nước mắt quay trở về.

Sau khi ăn xong cơm, ông Trương cùng với Trương Diệu Tông ngồi trên ghế gác chân lên, mấy người phụ nữ còn lại tự giác đứng dậy dọn dẹp bàn ăn, Tống Tương Tương nhìn bọn họ, cũng đứng dậy.

Lại bị Trương Cầm ấn trở lại, “Lần đầu tiên con về đây, không làm mấy việc này, đi xem TV cùng với Nhiễm Nhiễm đi.”

Xem ccc ấy!

Điều khiển từ xa của TV đã bị Trương Diệu Tâm xí rồi, kênh truyền hình mở tới CCTV-5, kênh thể dục thể thao.

Hai người chúng tôi ngây ngốc nhìn nam vận động viên lạ hoắc đang chơi khúc côn cầu.

32.

Ngồi một lát, tôi định lợi dụng đặc quyền của trẻ con làm ồn ào đòi đi nghỉ ngơi, bỗng nhiên bên ngoài cửa lớn của nhà cũ bỗng truyền đến một giọng đàn ông vang dội, “Lão Trương! Đã cơm nước xong chưa?”

Vài giây sau, một bóng người từ ngoài cửa lớn tối om đi vào, là một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi, thân cao vừa, bụng phệ, áo còn không mặc tử tế, để hở cả cái bụng đen bóng ra ngoài.

“A, đây là ai thế?”

Người đàn ông kia vừa đánh giá Tống Tương Tương, vừa hỏi.

“Là con gái thứ ba tôi cho người khác nuôi, gọi là gì nhỉ… Tương Tương? Tương Tương, đây là chú Trương Quân.” Ông Trương vừa dùng tăm xỉa răng, vừa há mồm không để ý mà nói.

Tống Tương Tương ngoan ngoãn mà chào chú Trương Quân.

Trương Quân ngồi xuống phía trước Tống Tương Tương, quay đầu đối mặt Tống Tương Tương, tay phải còn chống nạnh, nhìn chằm chằm vào Tống Tương Tương tỉ mỉ đánh giá một lượt, “Cô gái này xinh quá!”


33.

Tôi nhắc đi nhắc lại cái tên này trong đầu, một lúc lâu sau mới nhớ tới, đây không phải là lão goá vợ cưới Tống Tương Tương ở trong nguyên tác hay sao?

Trong đầu tôi vang lên tiếng chuông cảnh báo, Tống Tương Tương vẫn còn đang ngốc nghếch mỉm cười chào người khác một cách lễ phép.

“Mẹ!” Tôi ngáp một cái, “Muốn ngủ.”

Tống Tương Tương ôm chặt lấy tôi, ôm tôi ở phía trước chào Trương Cầm rồi ôm tôi vào phòng.

Trước khi vào phòng, tôi cố ý liếc nhìn Trương Quân một cái. Quả nhiên, đôi mắt vẫn dõi theo Tống Tương Tương. 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo