Từ Anh Trai Đến Người Yêu - Chương 10

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Cố Thanh thi rất tốt.
Không còn phải vật lộn với những môn Vật lý, Hóa học, Sinh học nữa, thành tích của em ấy tăng vọt, cuối cùng vững vàng đứng trong top 3 của khối.
Với điểm số đó, Cố Thanh có thể chọn bất cứ trường đại học nào mình thích.

Lúc ấy tôi đang bận chuẩn bị cho việc xét tuyển thẳng lên cao học, kỳ nghỉ cũng chẳng rảnh rỗi, vẫn phải ở lại phòng thí nghiệm làm việc cùng thầy hướng dẫn.

Khi nhận được cuộc gọi, tôi vừa hoàn thành xong một thí nghiệm.
Tay còn đang đeo găng, không tiện cầm máy, tôi kẹp điện thoại giữa vai và tai, hỏi:
"Có chuyện gì thế?"

Đầu bên kia, giọng Cố Thanh vang lên, mang theo chút do dự: "Anh... tại sao nhiều người lại khuyên không nên học Triết học vậy?"

Thì ra đây chính là điều khiến Cố Thanh day dứt suốt bấy lâu nay.

Từ bé, em ấy đã quen với việc đi theo sau tôi, mọi vấn đề đều có tôi giải quyết thay.
Câu cửa miệng yêu thích nhất của em ấy luôn là: "Anh tôi nói..."


Chưa từng một lần là: "Em nghĩ..."

Cố Thanh đã quá ỷ lại vào tôi.
Đến bây giờ, khi phải tự mình quyết định con đường riêng, em mới cảm thấy hoang mang đến thế.

Cố Thanh muốn học Triết học, nhưng lại không ai cho em một câu trả lời chắc chắn.
Trong vấn đề này, câu thần chú "Anh tôi nói..." cũng mất hiệu lực.
Em ấy chỉ có thể tìm kiếm trên mạng, mà kết quả chỉ toàn là những lời khuyên nên từ bỏ.

Càng xem, Cố Thanh càng rối bời.

Tôi sững lại, không ngờ em ấy lại yêu thích ngành này.


Nhưng chỉ cần nghĩ một chút thôi, tôi đã hiểu nỗi băn khoăn của em ấy.

Tôi vội vàng xin phép thầy hướng dẫn, cầm điện thoại đi ra ngoài.

"Nhiều người khuyên không nên học Triết," tôi đáp, "bởi vì đa phần người ta sẽ ưu tiên cơm áo gạo tiền, còn Triết học thì khó mà nuôi sống bản thân."

Cố Thanh lưỡng lự: "Vậy... em..."

Tôi cắt ngang lời em ấy, khẽ bật cười: "Nhưng em thì không cần phải lo."

Tôi nói: "Em chỉ cần theo đuổi ước mơ của mình, mọi thứ còn lại cứ giao cho anh."
"Anh đã nói rồi —"
"Anh mãi mãi là người che mưa chắn gió cho em."


14

Chọn xong chuyên ngành, đến lúc chọn trường thì Cố Thanh lại bắt đầu do dự.
Trường có ngành triết học hàng đầu trong nước đều nằm ở phía Bắc, nhưng em lại không muốn đi xa như thế.

Không cần hỏi tôi cũng biết em đang nghĩ gì.


Nhân lúc rảnh, tôi gửi cho em mấy tin nhắn WeChat:

"Nhóc con, bây giờ phương tiện liên lạc và giao thông đều hiện đại, tiện lợi, dù xa tận chân trời cũng chỉ như gần ngay trước mắt."

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo