Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chỉ là cách chúng tôi ở bên nhau, thực ra cũng chẳng thay đổi mấy so với trước.
Tôi có một khoảng thời gian hiếm hoi rảnh rỗi, bèn dứt khoát ở lại thành phố của em, chờ em nghỉ hè rồi cùng nhau về nhà.
Những lúc Cố Thanh không có tiết học, chúng tôi sẽ cùng nhau đi khám phá hết các điểm tham quan quanh thành phố.
Chuyện em đang yêu rất nhanh đã truyền khắp nơi — bởi vì Cố Thanh trước nay vốn chẳng biết giấu giếm điều gì.
Em lại bắt đầu treo một câu quen thuộc bên miệng, chỉ khác là lần này đổi thành: "Bạn trai tôi nói..."
Có lần tôi tới đón em, vừa hay nghe thấy có người hỏi: "Sao lúc trước lại nghĩ tới chuyện học triết vậy?"
Tôi cũng tò mò, bèn đứng yên tại chỗ, quang minh chính đại mà nghe lén.
Tưởng rằng Cố Thanh sẽ trả lời một tràng đạo lý về triết học, ai ngờ em lại đáp rất đơn giản: "Bạn trai tôi nói, cứ dũng cảm theo đuổi đi."
Hoàn toàn bỏ qua trọng tâm của câu hỏi, chỉ vì muốn nhắc đến câu "Bạn trai tôi nói."
Tôi bật cười thành tiếng, bị mấy người phát hiện ra.
Thế là cũng thản nhiên đi tới, lần đầu tiên gặp bạn bè của Cố Thanh.
Với thân phận — bạn trai em.
18
Chớp mắt đã tới mùa tốt nghiệp tiếp theo, tôi tham gia vài buổi tiệc chia tay.
Mà những buổi tiệc kiểu này không thể thiếu thói quen ép uống rượu.
Tôi không muốn uống, bèn lấy cớ: "Người yêu tôi không cho phép."
Chuyện tôi có người yêu cũng chẳng giấu giếm gì, ai nấy đều biết.
Nghe tôi nói vậy, họ chỉ cười đùa bảo tôi "sợ vợ", rồi cũng không ai tiếp tục ép nữa.
Đến lúc ấy tôi mới phát hiện, lý do này đúng là vạn năng. Thậm chí tôi còn giống hệt Cố Thanh, bắt đầu treo câu "người yêu tôi nói rồi" trên miệng, từ chối gọn ghẽ vô số phiền toái không cần thiết.
Dạo gần đây, tâm trạng Cố Thanh vẫn luôn u ám.
Em ấy đang chuẩn bị thi cao học, bận tối mắt, thời gian chúng tôi bên nhau cũng ít dần.
Cố Thanh cứ mãi canh cánh trong lòng chuyện không thể ở cạnh tôi nhiều hơn, cùng tôi trải qua từng cột mốc.
Ngay cả lễ tốt nghiệp của tôi, cũng vì trùng với kỳ thi cuối kỳ của em mà không thể tham dự.
"Anh vừa ăn tối xong với thầy hướng dẫn và mấy anh chị."
Tôi gọi điện cho Cố Thanh, kể lại.
Cố Thanh lập tức hỏi: "Anh lại uống nhiều rồi hả?"
"Không đâu." Tôi bật cười, đáp: "Em đã giúp anh chắn rồi."
"Anh nói với họ, người yêu anh không cho uống rượu. Vậy nên chẳng ai ép nữa."
"Thanh Thanh, em không cần phải áy náy."