Từ Anh Trai Đến Người Yêu - Chương 8

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Khi nhận được điện thoại của em ấy, tôi đang ăn uống cùng mấy người trong hội sinh viên.
Trong những buổi tụ họp kiểu này, dường như khó tránh khỏi việc bị hỏi chuyện tình cảm.
Một chị khóa trên cười hỏi tôi: "Nhóc đẹp trai thế này, đã có người yêu chưa?"

Câu hỏi kiểu này, dù trả lời có hay không, cũng khó tránh khỏi tiếp theo sẽ bị lôi ra tám chuyện.
Tôi đáp: "Chưa có."

Mấy người lập tức hào hứng hẳn lên, lại truy hỏi tiếp: "Vậy có thích ai chưa?"

Tôi không định giấu diếm, thản nhiên đáp: "Có."

Đúng lúc này, điện thoại vang lên — là Cố Thanh gọi đến.
Đầu dây bên kia rất yên tĩnh, tôi thậm chí còn nghe rõ cả tiếng thở nhẹ của em.
Cố Thanh nói: "Anh ơi, anh mãi không về... nên em đến tìm anh rồi."

Em đang ở cổng trường, chẳng mang theo gì, chỉ đeo một cái ba lô nhỏ.

Tôi vội ra đón em, vừa hay bắt gặp cảnh Cố Thanh đang bị mấy nữ sinh vây quanh xin WeChat.
Cố Thanh nghiêm túc, lễ phép từ chối: "Anh trai em nói rồi, không được tùy tiện kết bạn với người lạ."

Khiến cả đám nữ sinh cười ầm lên, có người còn đùa: "Đã lớn thế này rồi mà còn nghe lời anh trai à?"

Từ nhỏ đến lớn Cố Thanh đã nghe câu này không biết bao nhiêu lần.
Từ khi em bắt đầu treo câu "Anh trai em nói..." bên miệng, chuyện bị người khác trêu chọc cũng chẳng còn lạ gì.

Tôi từng tận mắt chứng kiến một lần.
Khi đó Cố Thanh còn bé xíu, giọng non nớt cãi lý với người khác: "Anh trai em nói, anh ấy thích mấy đứa trẻ ngoan, nên em phải nghe lời."

Giờ đây Cố Thanh đã cao hơn cả tôi rồi.

Em vẫn kiên định nói: "Anh trai em thích người biết nghe lời."


12

Sau kỳ nghỉ Quốc khánh, tôi và Cố Thanh nối lại liên lạc.
Thỉnh thoảng cuối tuần tôi về nhà, nhưng lần nào cũng không thấy bóng dáng em ấy đâu.

Mẹ tôi xót ruột than thở: "Đấy, lại học thói của con đấy. Suốt ngày chỉ biết cắm đầu vào học thôi."
"Bây giờ thì hay rồi, học đến hỏng cả người ra thì sao."

Cố Thanh thi tốt nghiệp cấp hai với điểm số rất cao, đậu luôn vào trường cấp ba mà tôi từng học.
Chỉ là lên cấp ba rồi, em ấy học hành có phần vất vả, thành tích chỉ quanh quẩn ở mức trung bình.

Tôi từng xem qua bảng điểm của Cố Thanh.
Điểm các môn xã hội như văn, sử, địa thì nổi bật hẳn, còn lý, hóa, sinh thì lẹt đẹt thê thảm.
Ấy vậy mà em ấy vẫn chọn học khối tự nhiên.
Vì chuyện này, thầy cô cũng mấy lần gọi điện cho mẹ tôi trao đổi.

Mẹ tôi xưa nay vẫn giữ quan điểm: "Con thích là được."

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo