Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tôi lạnh mặt, lại bị Từ Sính ấn xuống.
Anh thở dài, ngữ khí thật là không biết làm sao: “Tổ tông, đấy là chị gái của anh, chị gái ruột, là loại chị gái trên cùng một sổ hộ khẩu đó!”
Tôi sửng sốt, đơ cả người mà quay đầu nhìn anh.
Sau đó, nhìn thấy anh vô cùng tự nhiên lấy ra sổ hộ khẩu, giở ra đến một trang rồi chỉ cho tôi xem.
Không phải, làm gì có ai mang theo sổ hộ khẩu bên người?
Tôi hoài nghi Từ Sính đã sẵn có âm mưu từ trước!
18.
Tiệc xã giao của tôi còn chưa kết thúc.
Thẩm Lục Minh bị Tống Vũ ngăn cản, không có cách nào tìm tôi.
Tôi quay lại bữa tiệc
Không lâu sau, Từ Sính giống như một tên trộm mà chui lên xe của tôi.
Trên đường đi không ai nói lời nào cả.
Sau khi vào chung cư, từ cửa đến sofa rơi rụng đầy đất.
Tôi chỉ cảm thấy toàn bộ không khí trong phổi đều bị người này đoạt hết.
Vừa định đá người, lại bị Từ Sính nắm lấy. Anh quỳ một gối trước mặt tôi, hô hấp nóng bỏng.
“Từ Sính!”
Tôi kêu lên, lại bực bội mà đẩy anh ra: “Đi tắm!”
“Không sao đâu, anh không chê!”
Giọng nói của Từ Sính còn nhão nhoẹt: “Đỡ mất công em lát nữa còn tốn sức lực đá người.”
Tôi nhịn không được mà nhũn cả người, kêu lên: “Em ghét anh!”
Động tác của Từ Sính dừng lại một chút.
…
Hay là đi tắm
Nhưng băng tay và áo sơ mi của Từ Sính còn chưa có cởi.
Đúng là rất đẹp.
Anh nói thầm: “Dù sao đợi lát nữa vẫn phải tắm rửa, cần gì làm điều thừa!”
“Câm miệng!”
….
Tôi cảm thấy Từ Sính đúng là đồ lừa đảo.
Rõ ràng tôi nhớ là đời trước cũng không lâu như vậy!
Tôi nghiến răng nghiến lợi: “Đủ rồi đấy!”
“Như thế nào là đủ?”
Từ Sính hôn lên đuôi mắt đã đỏ lên của tôi, đột nhiên nói: “Thẩm đại tiểu thư là trong khi đến tháng lại còn phát sốt, cũng vẫn có thể cắn răng chạy hết tám trăm mét không ngất xỉu, là nữ trung hào kiệt (3), chút chuyện này sao lại làm khó được em?”
Ngữ khí vô cùng tàn nhẫn, động tác cũng thế!
Nhưng mấy lời ngày nghe rất quen.
Tôi mơ mơ màng màng mà nghĩ tới lần đầu tiên nghe được là lúc nào, lại mơ mơ màng màng mà nhớ tới ngày đó Từ Sính có điểm không hợp lý.
Vì thế mà bừng tỉnh, kéo tóc của anh: “Ngày hôm đó anh nghe lén phải không?”
“Bọn họ muốn để anh nghe thấy, làm sao có thể từ chối được bọn họ?”
Rồi Từ Sính mạnh mẽ nắm lấy tay tôi, cuối cùng mười ngón tay đan vào nhau.
Anh cười cười, lại cọ cọ chóp mũi của tôi dỗ dành: “Tổ tông, đừng lườm anh nữa!”
“...Cút!”
19.
Tôi bị đánh thức bởi một đoạn ghi âm.
“Anh hãy nói Thẩm Miên mới là chủ gia đình.”
“Tổ tông, em vẫn luôn là chủ gia đình!”
“Phải nói là Thẩm Miên!”
“... Thẩm Miên là chủ gia đình!”
“Nói tiếp, Từ Sính thích Thẩm Miên!”
Im lặng hồi lâu.
Tên này cười nhẹ: “Thật sự muốn nghe anh nói?”
“Nói đi!”
“Từ Sính thích Thẩm Miên. Ánh mắt đầu tiên nhìn thấy cô ấy, liền muốn đời này cô ấy chỉ được phép ngủ trên giường của Từ Sính”
Hàm súc. (4)
So với những lời nói bên tai tôi tối hôm qua, câu này của Từ Sính đúng là hàm súc.
“Được, hiện giờ em có thể sờ anh chứ!”
“Sờ ở đâu?”
Một loạt âm thanh sột soạt vang lên.
Không bao lâu, tôi kêu lên trong men say:
“Ma ma” (5)
“... Em thích cái này?”
“Ma ma!”
“A, tổ tông, hạ khẩu nhẹ một chút!”
Tiếp theo đó là âm thanh khó nghe.
Tôi vô cảm xúc mà che chăn lên đầu, lừa mình dối người giả như cái gì cũng chưa xảy ra, lại bị Từ Sính xốc lên.
Anh cười với vẻ mặt rất là thần bí: “Đầu gối có còn đau không?”
Một câu có hai ý nghĩa.
20.
Lúc trước, tôi còn chưa quen được với việc Từ Sính rời đi.
Bởi vì người này thật sự biết cách chăm sóc người khác
Vì thế tôi lại ép mình đi học lớp phòng thân cho con gái.
Nhưng trò này thật sự rất đau người.
Mà tôi lại không may mắn gặp Tống Vũ và Từ Sính cùng đi bệnh viện.
Không chịu được mà nghe theo lời xúi giục của Lâm Tư Dư, uống rượu để giải sầu
Nhưng tôi không có can đảm uống rượu bên ngoài.
Lúc ấy đầu gối rất đau, tôi khóc cũng rất lớn.
Sau đó mơ mơ màng màng, giống như được người ôm lên, lại dỗ dành rất lâu.
Tôi nghĩ là tôi đang nằm mơ, không nghĩ đến Từ Sính thật sự tới, còn ghi âm lại.
“Xóa đi!”
Tôi bất ngờ duỗi tay ra đoạt điện thoại di động của Từ Sính, lại bị anh nhân cơ hội ôm lấy, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Từ Sính một tay ôm tôi đè xuống, nhướng mày: “Cái câu Thẩm Miên là chủ gia đình cũng xóa đi sao?”
Tôi ngừng lại.
“Được rồi!”
Từ Sính buồn cười mà hôn hôn khuôn mặt đỏ bừng của tôi: “Biết là em mặt mỏng nên anh cũng định xóa đi rồi!”
Tôi hừ một tiếng tỏ vẻ không tin
Người này đến quỷ còn lừa được.
__________
(4) hàm súc: Có chứa đựng nhiều ý nghĩa
(5) Nguyên văn là 男妈妈 (nam mụ mụ), tra trên baidu thì nó là một thuật ngữ mạng dùng để gọi người nam là “mẹ”, trường hợp này, mình đoán là trong lúc đó thì Thẩm Miên gọi Từ Sính là mẹ đó. :)) Trong trường hợp này có khi nào là sờ phải cái gì đó rồi gọi người ta là mẹ không biết chừng. :))