Vẫn yêu em như ngày đầu - Chương 11

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

23


Ăn xong, hai đứa đi bộ chậm rãi để tiêu cơm, tiện thể định đi cắt tóc cho anh.


Anh thợ cắt tóc hỏi:


“Muốn cắt kiểu gì?”


Quý Như Phong chỉ tôi:


“Nghe cô ấy.”


“Vậy thì trước tiên gội đầu nhé. Em gái, em có thể xem mấy kiểu mẫu trước.”


Anh được đưa vào trong.


Thật ra tóc anh hiện tại nhìn cũng ổn rồi, nhưng tôi thấy nên gọn gàng một chút. Mấy kiểu trên tạp chí thời trang trông thì cầu kỳ mà chẳng thực tế.


Tôi nói với thợ cắt:


“Cho lộ tai ra, đừng để tóc che mắt. Cứ chỉnh lại trên nền kiểu tóc sẵn có thôi.”


Anh thợ bắt đầu làm.


Tôi thì lượn lờ quanh tiệm, phát hiện tiệm còn có dịch vụ bấm lỗ tai.


Sờ sờ vành tai trống trơn của mình, tôi cũng muốn thử một lần.


Trở lại ghế, tôi ngồi xuống nghịch điện thoại của anh.


Dù là máy đời cũ, nhưng giữ gìn khá mới.


Vừa bật lên màn hình chính, tôi đã thấy ảnh mình — như kiểu bị chụp lén ở bãi biển.


Tự nhiên thấy vui rộn ràng trong lòng.


Ảnh nền thì càng tuyệt hơn — tôi đang cười tươi rạng rỡ giữa pháo hoa lấp lánh.


Anh đúng là rất biết chọn khoảnh khắc.


Mở WeChat ra thì không có nổi một cái ảnh đại diện.


Tôi nhanh chóng đặt nickname cho anh, chọn ảnh đại diện.


Tên đôi, ảnh đôi — tôi còn nhiều lắm, vì bao lâu nay vẫn luôn mong chờ điều này.


Chắc anh sẽ không giận đâu nhỉ?


Tôi thêm số mình vào danh bạ của anh, ghim lên đầu và đánh dấu sao.


Ghi chú tên là: “Bé cưng”.


Số điện thoại của nhau cũng lưu lại luôn.


Tôi cười toe toét sau khi thao tác xong một loạt.


“Cười cái gì thế?” – Anh hỏi, rồi lấy lại điện thoại để trả tiền.


Thấy màn hình, anh nhướng mày nhìn tôi một cái.


Trời ơi, tóc cắt xong rồi mà đẹp trai dã man.


Tôi nhìn mà chỉ muốn nhào vô xoa đầu anh. Vừa nghĩ đã thấy mặt nóng bừng.


Tôi chớp mắt nói nhỏ:


“Em muốn bấm lỗ tai…”


Anh quay sang hỏi anh thợ:


“Ở đây bấm tai được không?”


“Được chứ.”


“Thế thì bấm đi.”


Tôi hơi chùn bước:


“Có đau không? Em sợ đau…”


Anh khẽ thở dài:


“Đau một chút rồi hết thôi.”


Rồi quay sang anh thợ nói tiếp:


“Vậy bấm cho tôi một cái trước, để tôi cảm nhận xem có đau không.”


Tôi sửng sốt — anh định bấm thử vì tôi.


Anh thợ nhanh chóng đưa anh ngồi xuống lại, cầm súng bấm tai.


“Chíu” một tiếng — xong.


Một chiếc khuyên đen nổi bật làm gương mặt anh càng thêm thu hút, kiểu đẹp đến ma mị.


Anh thợ hỏi:


“Thế nào? Ổn không?”


Anh gật đầu:


“Ừ. Em tới đây, không đau đâu.”


Tôi bước tới, lo lắng nhắm chặt mắt. Anh nắm tay tôi.


“Chíu” một tiếng nữa — thật ra không đau mấy, chỉ là tôi bị giật mình.


Anh cười khẽ, xoa xoa mặt tôi trấn an.


 “Thêm một bên nữa chứ?” – Anh thợ hỏi.


 “Bấm cho cô ấy cả hai bên.” – Anh nói.


Thế là thêm hai tiếng “chíu chíu”, tai tôi đã có đôi khuyên xinh xắn.


Tôi chạy tới soi gương, quay đầu lại hỏi anh:


“Có đẹp không?”


“Đẹp lắm.” – Anh cười đáp.


Anh thanh toán xong, hai đứa cùng bước ra khỏi tiệm.


Tôi vui vẻ đung đưa tay anh —


Có bạn trai thật tuyệt!


24


“Mình về nhé?” – Tôi hỏi anh.


“Em đuổi anh à?”


Anh kéo tay tôi lên, hôn nhẹ lên mu bàn tay.


“Quý Như Phong, anh đúng là quá biết cách yêu người ta luôn đấy.”


“Anh có phải là…”


Chưa kịp nói hết, anh cúi đầu bịt miệng tôi bằng một nụ hôn.


Đây là nụ hôn thực sự đầu tiên giữa chúng tôi.


Trên con đường gần như không có ai, chắc cũng vì thế mà anh mới dám.


Anh khẽ thăm dò bằng đầu lưỡi, tôi bị cái cảm giác lạ lẫm mà mãnh liệt đó bao phủ.


Khẽ rên lên hai tiếng rồi lùi lại.


“Đừng né, không sao đâu.”


Anh một tay ôm eo tôi, tay còn lại đặt sau gáy.


Đầu lưỡi anh linh hoạt và nóng bỏng, vừa đuổi theo, vừa trêu chọc, vừa dỗ dành, vừa bắt nạt.


Tôi nhắm chặt mắt, không dám mở ra.


Không biết qua bao lâu anh mới buông tôi ra, cả người tôi mềm nhũn.


Nhưng vẫn không kìm được mà nghĩ — trời ơi, anh thật ngọt ngào.


Anh vừa buông tôi ra là tôi như đơ cả người. Đây chính là trạng thái não bị âm điểm sau khi yêu sao?


Anh nói gì đó bên cạnh mà tôi chẳng nghe nổi, trong đầu vẫn đang lặp đi lặp lại khoảnh khắc vừa rồi.


Đến khi suýt đâm vào cột điện phía trước thì anh kéo tôi lại.


“Có đang nghe anh nói không đấy?”


Tôi chột dạ lắc đầu.


“Nhìn trước mặt em đi.”


Tôi quay đầu lại thì thấy ngay cái cột điện to tổ bố, vội vàng nói:


“Xin lỗi…”


“Vậy vừa nãy nghĩ gì thế?”

 

Tôi liếc nhìn môi anh một cái rồi lập tức cúi đầu.

 

Cái này… không thể nói được.

 

Anh đột nhiên nghiêm túc nói:

 

“Anh chưa từng lăng nhăng, chưa từng yêu đương bừa bãi, cũng không làm chuyện có lỗi với em.”

 

“Bây giờ em nghe rõ chưa?”

 

Anh nâng cằm tôi lên, nhìn thẳng vào mắt. Tôi cảm thấy máu trong người đang dồn hết lên mặt.

 

Anh chạm tay vào má tôi:

 

“Mặt sao mà đỏ thế?”

 

Tôi gạt tay anh ra, quay đầu bước đi.

 

“Em hơi ngại thôi…” – Tôi nói nhỏ xíu.

 

Rồi anh bật cười — một tràng cười sảng khoái vang vào tai tôi, nghe dễ chịu đến lạ.

 

Anh đặt khách sạn, nói sẽ ở lại với tôi một tuần rồi mới về.

 

Tôi về ký túc xá lấy vài bộ đồ.

 

Buổi tối, Vương Lộ rủ đi ăn nhưng tôi từ chối — hôm nay chỉ muốn ở bên anh.

 

Anh đặt một phòng khách sạn hai giường đơn.

 

Tôi hơi ngờ ngợ. Lẽ nào… không ngủ chung?

 

Mấy cô bạn cùng phòng tôi thì suốt ngày tám chuyện yêu đương, có người còn dọn ra ở riêng với bạn trai luôn rồi.

 

Tối đó, hai đứa đi ăn nhẹ rồi về khách sạn.

 

“Anh đi tắm chút.” – Anh nói.

 

Tôi gật đầu, tranh thủ thay đồ ngủ khi anh không có trong phòng.

 

Anh tắm xong bước ra, chỉ quấn một cái khăn ngang hông.

Không đem theo đồ ngủ!

 

“Em có muốn tắm không?” – Anh hỏi.

 

Tôi lúng túng gật đầu:

 

“Có…”

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo