Vừa Ghét Lại Vừa Thích - Chương 5

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

11-

 

Bôi thuốc đúng là cực hình tra tấn mà.

 

Mới bôi được nửa chừng mà tôi đã suýt khóc vì rát, liên tục run rẩy uốn éo né tránh…

 

Nhưng Phong Thời Cảnh ở phía sau lại kéo tôi về, còn nói đã bôi rồi thì nhất định phải bôi cho xong.

 

Thắt lưng tôi bị hắn bóp chặt, vùng nhạy cảm thì cứ bị chà xát tới lui.

 

Cuối cùng, tôi không nhịn nổi nữa, run lẩy bẩy đưa tay lau nước mắt, không khống chế được mà tủi thân đến mức bật khóc.

 

Lúc tôi quay người lại thì Phong Thời Cảnh ngây người mất một lúc, rồi hốt hoảng dúi cho tôi một tờ giấy:

 

“B-bảo… À không, xin lỗi! Cảnh Lăng, đừng khóc mà, tôi không cố ý…”

 

“Tôi thấy rõ ràng là cậu cố tình lấy cớ trả thù tôi thì có!”

 

Tôi lấy lại tinh thần, hất tay hắn ra, tức đến mức không thèm mặc lại quần đã bò luôn lên giường, kéo rèm cái “rầm”.

 

Đồ khốn, lại bóp eo tôi mạnh như vậy!

 

Thế mà ngay khi mở điện thoại ra, cái tên “F” ghim đầu trang lại gửi tin nhắn đến…

 

[Cục cưng à, anh lỡ làm bạn cùng phòng giận rồi, phải làm sao đây?]

 

“…”

 

Gì cơ? Tôi lại còn phải tự an ủi chính mình à?

 

Nhưng ngay giây sau, màn hình bỗng hiện ra một thông báo màu cam rực…

 

[Đã chuyển khoản 52,000]

 

Mẹ nó…

 

Tên khốn này rõ ràng vừa “tra tấn” tôi xong, thấy vui vẻ quá nên lại chuyển cho “bạn gái nhỏ” tận mấy chục nghìn đây mà!

 

May mà bây giờ, “bạn gái nhỏ” đó lại chính là tôi.

 

Nhận tiền xong, tôi lập tức trả lời ngay:

 

[Chồng yêu ơi~ em đoán bạn cùng phòng anh chắc chắn là người độ lượng, hiền dịu lắm á. Trước giờ học ngày mai, anh cứ qua xin lỗi một tiếng là được rồi, cậu ấy sẽ không giận anh đâu~]

 

F: 

 

[Thật không? Anh thấy mắt cậu ấy đỏ hoe cả lên rồi… Vợ ơi, anh có hơi quá đáng không?]

 

Tôi siết chặt nắm tay, nhưng vẫn phải dỗ:

 

[Chồng em sao mà quá đáng được! Anh là người đàn ông tuyệt vời nhất thế gian này, làm gì cũng đều được tha thứ hết đó! Em đoán bạn cùng phòng anh chắc chắn cũng nghĩ y chang vậy luôn đó nha ^o^]

 

Ở bên kia, Phong Thời Cảnh bật cười thành tiếng.

 

F: 

 

[Vợ đúng là tuyệt vời nhất, anh tin em.]

 

[Đã chuyển khoản 52,000]

 

[Nếu được gặp nhau ngoài đời thật nữa thì càng tốt ^_^]

 

 

-12-

 

Chạy đến gặp mặt à?

 

Dựa vào mức độ sa đọa hiện tại của Phong Thời Cảnh, nếu chạy đến gặp thật thì hắn không giết tôi mới lạ!

 

Tôi không dám nhận năm vạn hai kia, lại cảm thấy quá hoang đường.

 

Hôm sau, Phong Thời Cảnh lại làm một chuyện có vẻ giống người rồi… Để xin lỗi, hắn còn mời tôi đi ăn một bữa tiệc lớn ngoài trường nữa chứ.

 

Tôi vừa ăn vừa chửi:

 

“Đồ rùa con, dạo này cậu bị gì mà ngoan thế?”

 

Phong Thời Cảnh dạo này không có việc gì là lại nhiệt tình lấy lòng, ngày ngày mang cơm, giặt đồ, gọt hoa quả cho tôi. Hắn còn bóc sẵn từng múi lựu, cho hẳn vào cốc rồi đưa tận tay tôi!

 

Cộng thêm vụ hôm qua giúp tôi bôi thuốc... Thật kỳ quặc mà.

 

“Là người yêu dạy tôi đó.”

 

Mặt mày Phong Thời Cảnh hớn hở, trông tâm trạng rất tốt, còn có vẻ tự hào nữa.

 

“Cô ấy nói được phân vào cùng ký túc là phúc tu từ kiếp trước, phải chăm sóc, giúp đỡ bạn cùng phòng, không được lười. Người yêu còn dạy tôi phải tôn trọng bạn cùng phòng, xem bạn cùng phòng như trưởng bối mà hầu hạ, bạn cùng phòng như anh như cha...”

 

“... Pfft.”

 

Suýt thì quên, chính tôi từng thao túng hắn còn gì.

 

Tôi cố nhịn cười, giơ ngón cái lên, cực kỳ hài lòng.

Được huấn luyện tốt lắm!

 

Chỉ là…

 

Phong Thời Cảnh bây giờ, cứ ba câu không rời “người yêu” là sao?

 

Thỉnh thoảng cũng có người qua đường bắt chuyện, hắn vừa đọc xong tin thì lập tức trả lời loạn xạ:

 

“Đúng vậy, sao cậu biết tôi có người yêu?”

 

Cô gái đi ngang qua nhìn tôi đang cắm đầu ăn uống bừa bãi ở đối diện thì bỗng hiểu ra, mỉm cười ẩn ý.

 

… Giờ tôi có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch mà.

 

Khó khăn lắm mới ăn xong, Phong Thời Cảnh lại như có tâm sự, kéo tay áo tôi mà hỏi:

 

“Cậu quen nhiều bạn gái thế… Nói cho tôi biết làm sao để khiến người yêu qua mạng chịu gặp mặt ngoài đời đi?”

 

Tôi suýt thì phun cả nước hoa quả vào mặt hắn.

 

Hắn đã bí bách đến mức phải hỏi tôi… Kẻ đối đầu với hắn rồi à, Phong Thời Cảnh đúng là vô địch.

 

Nhưng vì tính mạng của mình, tôi vẫn khuyên:

 

“Hai người mới yêu nhau hơn một tháng, chưa đúng lúc gặp mặt đâu!”

 

“Vậy bao lâu thì mới được?”

 

Ánh mắt nghiêm túc kia của Phong Thời Cảnh không giống đang đùa.

 

“Sao cậu cứ nghĩ đến chuyện gặp mặt vậy? Yêu qua mạng không tốt à?”

 

“Yêu qua mạng đúng là rất tốt, có thể thoải mái nói thích cô ấy, ở bên cô ấy... Nhưng tôi nghe nói miệng cô ấy rất mềm, tôi muốn hôn cô ấy.”

 

“...”

 

Khóe miệng tôi co giật: 

 

“Cậu thích cô ấy đến vậy à?”

 

Phong Thời Cảnh vốn điềm tĩnh, nay đôi mắt lại sáng lấp lánh, như một con chó si tình, gật đầu dứt khoát:

 

“Nếu được gặp mặt thật rồi nắm tay, ôm hôn cô ấy… Thì bảo tôi làm gì tôi cũng đồng ý, cả mạng sống tôi cũng cho cô ấy được...”

 

“?”

 

Mẹ nó, chơi lớn rồi.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo