Vừa là thanh mai vừa là món quà trời ban - Chương 8

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Nhưng người nhấc máy lại là một giọng con trai xa lạ, giọng nói còn mang theo sự thân mật.


Cậu từng tự an ủi mình rằng Thẩm Chi ngoan ngoãn và dè dặt như vậy thì không thể nào yêu được người ở cái nơi như Thập Trung.


Ngay cả Phương Miểu cũng nói Thẩm Chi làm vậy chỉ để chọc tức cậu mà thôi.


Thế nhưng giờ đây kỳ thi đã kết thúc rồi, cô lại giống như hoàn toàn biến mất khỏi thế giới của cậu.


Cậu đến trước nhà cô, phòng cô vẫn còn sáng đèn.


Giống như một thói quen, chỉ khi thấy ánh sáng ấy, cậu mới thở phào nhẹ nhõm.


Cậu đưa tay, gõ nhẹ lên cánh cửa.


Bên trong, có tiếng bước chân vọng ra…


Có người đang mở cửa.


19



Cậu cố gắng ổn định sắc mặt, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười:


“Cháu chào chú, cháu tìm Thẩm…”


Chưa kịp nói hết câu, cậu bỗng khựng lại.


Người mở cửa là một đôi vợ chồng trung niên xa lạ, trên người vẫn mặc áo ngủ, vẻ mặt nghi hoặc.


“Chú… cô là ai ạ? Tại sao lại ở trong nhà của Thẩm Chi?”


Người phụ nữ cau mày:


“Thẩm Chi nào? Đây là nhà của bọn tôi.”


Cậu cảm thấy đầu óc trống rỗng, sắc mặt cũng dần trắng bệch:


“Không thể nào… đây là nhà của chú Thẩm mà…”


Hai người đối diện nhìn nhau, sau đó lên tiếng:


“Cháu đang nói đến chủ nhà cũ à?”


“Chúng tôi đã mua lại căn nhà này từ hơn ba tháng trước rồi.”


“Ba tháng… trước?”


“Vậy… vậy họ dọn đi đâu rồi ạ?”


Người đàn ông lắc đầu, giọng nói có phần thiếu kiên nhẫn:


“Làm sao mà tôi biết được? Người ta bán nhà xong thì dọn đi thôi.”


Nói xong, cánh cửa đóng sầm lại.


Cậu vẫn đứng đó, một mình trong bóng tối, như bị rút sạch toàn bộ sức lực.


Thẩm Chi chuyển nhà rồi?


Tại sao cậu không biết?


Cô ấy không nói gì cả. Không nhắn, không gọi. Không chào tạm biệt.


Cô ấy… có phải là định không bao giờ quay lại nữa không?


Đúng lúc ấy, điện thoại rung lên.


Là một người bạn gửi đến một tin nhắn:


“Mày vào xem WeChat của Thẩm Chi đi.”


“Cô ấy… công khai rồi.”


Cậu nhanh chóng mở ra.


Dù số điện thoại đã bị chặn, nhưng WeChat vẫn chưa bị xóa khỏi danh sách bạn bè.


Mấy năm nay, Thẩm Chi gần như không đăng gì.


Thế nhưng hôm nay…


Giao diện quen thuộc hiện lên, cậu lập tức thấy được một bài đăng mới nhất.


Bức ảnh chụp dưới gốc đa.


Ánh hoàng hôn phủ nhẹ lên đôi trai gái trong khung hình.


Nam sinh mặc áo sơ mi trắng, quần tây đen, tóc rũ xuống trán, từng sợi đều mang theo chút bất cần.


Thế nhưng cậu ta đang nghiêng đầu, ánh mắt dịu dàng, nhìn về phía cô gái mặc váy trắng đứng bên cạnh.


Bọn họ đứng sát nhau, không cần bất cứ hành động thân mật nào cũng đủ để người ta hiểu họ là của nhau.


Bên dưới là dòng chữ ngắn ngủi:


“Nhật ký mà cún con muốn.”


Lúc này, ánh mắt của cậu như bị ánh hoàng hôn trong bức ảnh ấy thiêu rụi.


Ngay cả trái tim, cũng lặng lẽ sụp đổ từng chút một…


20



Khi xe dừng lại dưới tầng, tôi vẫn đang ngủ thiếp đi.


Giọng nói trầm thấp của anh vang lên bên tai:


“Bảo bối, đến nơi rồi.”


Tôi mở mắt, dưới ánh đèn đường lờ mờ, xương quai xanh của anh như khẽ lộ ra qua lớp áo thun trắng, yết hầu di chuyển lên xuống một cách rõ rệt.


Tôi không hiểu sao lại muốn để lại dấu vết gì đó trên làn da trắng mịn ấy.


Thế là tôi cúi đầu, khẽ hôn lên cổ anh.


Cơ thể anh cứng đờ, hô hấp bỗng chốc trở nên dồn dập.


Tôi sực tỉnh, vội vàng rút lại, nhưng nơi ấy đã in lên một dấu đỏ nhàn nhạt.


Ánh mắt anh đen sâu như biển, như thể trong khoảnh khắc tiếp theo có thể nuốt chửng tôi.


Tôi chợt nhớ đến một câu từng đọc trong bài đăng nào đó:


“Con trai ở tuổi mười tám mười chín, trong đầu toàn là mấy chuyện bọn họ không khống chế nổi.”


Không chịu được lửa đâu.


Tôi vội mở cửa xe, định chạy một mạch về nhà.


Nhưng anh cũng bước xuống theo, nắm lấy cổ tay tôi, kéo tôi quay lại.


Đôi mắt ấy vẫn sâu hút như cũ.


“Anh định làm gì thế?”


Anh nhìn tôi chằm chằm, rất lâu không nói gì.


Cuối cùng, anh cúi đầu, khẽ hôn lên cổ tôi, chính là nơi lúc nãy tôi hôn anh.


“Lễ phép đáp lại thôi.”


Rồi anh buông tay tôi ra.


Tôi vừa quay người định chạy, thì cách đó không xa, có một giọng nói khàn khàn vang lên trong đêm hè oi ả:


“Thẩm Chi.”

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo