Xuân Tình Yếm - Chương 2

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

 

Sau nửa khắc, ta dựa theo chỉ thị của Triệu Uyên tìm được tù phạm trong mật thất ở Đông Bắc vương phủ.

Vừa mới mở cửa…

Giật giật.

DNA động đậy.

Trên đời này sao lại có một đôi mắt sắc bén như thế?

Vừa lạnh lẽo cô độc, vừa sắc nhọn như dao găm, vừa giống với núi tuyết, chặt chẽ ghim ta tại chỗ không thể nhúc nhích.

Chờ đến khi lực chú ý của ta chuyển đến khuôn mặt còn tinh xảo hơn cả búp bê BJD (1), khuôn mặt sạch sẽ góc cạnh, lông mày rậm, trên sống mũi thẳng có một vết đỏ, môi mỏng với độ cong hoàn mỹ có một vệt máu, ta nháy mắt ôm ngực lại, chỉ sợ con nai già kia sẽ đánh cho bộ ngực 34C của ta trở nên nát nhừ. (2)

Đến khi ánh mắt của ta rời xuống đến người hắn bị xiềng xích bằng sắt xuyên qua xương tì bà, máu chảy đầm đìa, chén truốc trong tay bỗng rơi xuống đất, hai mắt bốc hỏa, tức sùi bọt mép: “Con bê nào đã xuyên ngươi thành như vậy? Nói mau!”

Thật là cứng, nắm đấm cứng!

Là ai? Ai có thể có ý chí sắt đá, đối với người đẹp kinh vi thiên nhân (3) như vậy có thể hạ thủ tàn nhẫn như vậy? Là ai?

Lúc này, người đẹp lại cười.

Ánh mắt của hắn xẹt qua chén thuốc trên mặt đất lại nhìn toàn bộ cơ thể của ta, ánh mắt ba phần mỉa mai, ba phần bạc bẽo, bốn phần không chút nào để ý: “Mỹ nhân kế ư? Nói cho Triệu Uyên biết, tỉnh táo lại đi, ta không vì cái này mà chịu thua đâu!”

Haizz, tiểu soái ca ngươi lại ác nhân cáo trạng trước à! (4)

Ta đã bị ngươi làm cho mê mẩn thành cái đồ ngớ ngẩn này rồi, rốt cuộc là ai đang dùng mỹ nhân kế?

Ngay sau đó, ta lại vỗ đùi: “Ngươi đã ăn gì chưa?”

Người đẹp cứng đờ, không phản ứng được ta làm sao có thể chuyển qua được chủ đề này.

Mà ta thì đã lập tức ra ngoài, đến sau bếp mang đến ba món ăn và một món canh cho hắn.

Đồ ăn đã bón đến tận miệng, mắt hắn liếc xéo ta, cũng không há mồm, ta bất đắc dĩ mà buông tay:

“Chén độc dược vừa rồi ngươi cũng thấy, nếu ta muốn hại ngươi, rót thẳng nó vào miệng ngươi không phải tốt hơn à?”

Người đẹp liếc nhìn ta thật sâu, sau đó hơi hơi rũ mắt, môi mỏng khẽ mở ra: “Ta không ăn tỏi!”

Được rồi được rồi! Đổi cho ngài là được chứ gì!

3. 

Sau khi cho đại mỹ nhân ăn no rồi, ta tung tăng mang chén thuốc đã bị vỡ trở về phục mệnh. 

Cũng chính là bởi vì ta đã biết trước nguyên tác, miễn cưỡng mà nhớ rõ bệnh trạng sau khi ăn phải độc dược lại ăn giải dược như thế nào - đau bụng quằn quại, mồ hôi lạnh túa ra như tắm, đập đầu xuống đất, đến khi báo cáo với Vương gia mới có thể lừa gạt mà không lộ tẩy.

Chỉ tiếc, vừa nghe nói giải dược này uống xong sẽ chịu tội như thế, tiểu thư Nguyệt Nga của chúng ta lại không muốn uống nữa, một lần nữa phát huy kỹ năng yếu đuối đáng thương, lôi kéo tay áo của Triệu Uyên, không nói gì mà rơi lệ.

“Không còn cách nào khác ư?”

Triệu Uyên giận dữ trợn mắt nhìn thái y.

Ông già run rẩy nói: “Nếu là người có nội lực cực kỳ thâm hậu thay cho Nguyệt Nga ăn giải dược vào, sau đó lấy dược lực hóa thành nội lực rót vào cơ thể của tiểu thư Nguyệt Nga, lại hút lại độc tính trên người Nguyệt Nga tiểu thư, như thế sẽ khiến cho tiểu thư Nguyệt Nga không phải chịu nỗi đau thấu tim, nhưng mà…”

“Nhưng mà cái gì?” Vẻ mặt của Triệu Uyên không kiên nhẫn, ngữ khí cao lên.

Thái y khổ sở mà lau mồ hôi trên thái dương: “Hồi bẩm Vương gia, chỉ là sẽ hao tổn nội công vô cùng lớn đối với người cứu giúp.”

Ta…

 

Đều là người làm công, có thể đừng hại nhau được không?

Dựa theo mạch não của vương gia ngang ngược kia, không phải là sẽ nghĩ đến ta đầu tiên hay sao?

Giây tiếp theo, ta quỳ gối trước mặt Triệu Uyên, kéo lấy góc áo của hắn: “Vương gia, trăm triệu lần không thể!”

 

Triệu Uyên lại sửng sốt.

_____

(1) BJD: Ball Jointed Doll, Búp bê khớp cầu, giống như tên gọi, loại búp bê này có các bộ phận được gắn kết với nhau bằng khớp hình cầu và nối dây chuyên dụng bên trong để có thể cử động được. 

(2) Con nai già chạy loạn trong lồng ngực, là đánh trống ngực ấy cả nhà, là một thành ngữ mà mình không nhớ chính xác là gì, chỉ hiểu mang máng là chị ta đang bị vẻ đẹp của mỹ nhân làm cho trái tim đập bùng bùng nên dùng hình ảnh con nai già ấy để nói là mình sắp xong rồi.

(3) Kinh vi thiên nhân: Vẻ đẹp khiến người ta vừa nhìn đã thấy kinh ngạc, chỉ có tiên trên trời mới có được.

(4) Ác nhân cáo trạng trước: Trong nhiều trường hợp mình nghĩ là thành ngữ này có thể tương đương với một câu thành ngữ tiếng Việt là “vừa ăn cướp (ác nhân) vừa la làng” ấy nhỉ! Nhưng mà trường hợp này dịch thế cứ cảm thấy không phù hợp ấy. Ai có cao kiến gì chỉ mình với nha.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo