Xuyên Thành Nữ Chính Ngược Văn Cổ Điển, Tôi Từ Chối Đi Theo Hướng Của Kịch Bản Gốc - Chương 9

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

14-

Muốn lật đổ nhà họ Lận, chỉ có tôi với Kỳ Văn Lễ là chưa đủ.

Nhà họ Hướng, là thế lực duy nhất hiện tại có thể đối đầu với họ Lận.

Lúc Hướng Quân Như lại mang canh đến bệnh viện, tôi tranh thủ gài bẫy cô ta để rời khỏi đây.

“Ê, dạo gần đây… Tôi phát hiện gã cẩu nam kia cũng đẹp trai ra phết.”

(Cẩu nam ở đây chỉ Lận Quan Kỳ)

Việc cô ta vẫn kiên trì mang canh tới cho tôi, chủ yếu vì tôi luôn tỏ thái độ khinh thường, thậm chí ghét bỏ tên bá đạo tổng tài kia.

Tôi càng đánh mắng hắn dữ dội, cô ta càng vui.

Vì đó là lúc cô ta có cơ hội ra tay an ủi, dù mỗi lần đều thất bại.

Nghe tôi nói vậy, cô ta sửng sốt, chậm rãi ngẩng đầu lên, đến lông mi cũng run nhẹ.

Tôi nói tiếp:

“Có khi… Lâu ngày sinh tình thật rồi.”

Giây tiếp theo, chén canh đang đưa tới miệng tôi bị giật phắt đi.

“Đồ phản bội! Đừng hòng uống canh của tôi!”

“…”

Cô ta tức đến mức tay cầm bát, chân thì giậm bình bịch.

Thấy tôi vẫn dán mắt nhìn chén canh, cô ta một hơi ngửa đầu uống sạch.

“…”

Tôi biết cô xúc động, nhưng làm ơn lần sau xúc động sau tôi được không.

Chén đó là tôi uống dở đấy.

“Cô tránh xa anh Lận của tôi ra!”

“Căn phòng sát vách, cô bảo tránh xa kiểu gì?”

“Vậy về nhà cô ở đi được không?”

“Không được, tôi đâu còn nhà nữa.”

“Vậy đến nhà tôi! Tôi giấu cô kỹ!”

Khụ.

Thành công đến dễ quá làm tôi thấy hơi nghi.

Nên nhớ, đừng bao giờ đánh giá quá cao giới hạn của một kẻ mù quáng vì yêu.

Cô ta nóng mặt rồi — đến mức tình địch cũng sẵn sàng đưa về nhà nuôi.

-15-

Khác hẳn với tập thể biến thái nhà họ Lận, nhà họ Hướng là kiểu gia đình mẫu mực chính thống.

Cụ ông Hướng từng là quân nhân khi còn trẻ, cụ bà mất sớm, hai người chỉ có một người con trai — cha của Hướng Quân Như, sống hạnh phúc bên mẹ cô ta.

Cả gia đình đều hòa thuận, thân thiện, bảo sao nuôi ra được một cô gái ngây thơ đến thế.

Ngày đầu tiên tôi đến nhà họ Hướng, chưa kịp làm gì nhiều, cụ ông Hướng — lưng thẳng, khí lực dồi dào — nói năng mang theo vài phần uy nghiêm, đã hỏi tôi:

“Cháu thấy thằng Lận Quan Kỳ thế nào?”

Tôi phản xạ bật thốt:

“Xấu trai mà còn lăng nhăng, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga.”

Mặt Hướng Quân Như đen như đáy nồi.

Còn cụ ông thì cười vang như chuông đồng:

“Tốt, tốt lắm! Đúng là đứa con có phong thái nhà họ Hướng!”

Cha Hướng tranh thủ góp lời:

“Gia huấn nhà họ Hướng: Không cho chó vào cửa, không cho Lận Quan Kỳ được vào cửa. Không có ý kỳ thị chó, chỉ là vợ tôi bị dị ứng với lông chó.”

“…”

Vậy là kỳ thị mỗi Lận Quan Kỳ thôi chứ gì.

Tôi bất giác liếc sang Hướng Quân Như.

Mẹ cô ta nở một nụ cười gượng gạo:

“Nếu không phải là con gái tôi, cô còn lâu mới vào được nhà này.”

Hướng Quân Như rụt cổ, im thin thít.

Phải nói cô ta vẫn còn may.

Cốt truyện hiện tại vẫn chưa đến mức không thể vãn hồi.

Theo truyện gốc, nhà họ Hướng phá sản chủ yếu vì Hướng Quân Như để được đính hôn với nam chính đã nghe lời hắn đánh cắp dữ liệu nội bộ của tập đoàn nhà mình, khiến các dự án lớn bị tổn thất nghiêm trọng.

Nếu tôi nhớ không nhầm, ông nội nhà họ Kỳ từng là bạn chiến đấu vào sinh ra tử với ông nội nhà họ Hướng.

Chết tiệt, thế thì chả trách…

Cháu gái lại đi phải lòng con trai kẻ thù — đúng là dở khóc dở cười.

Tôi cũng buột miệng chửi theo:

“Phản đồ!”

“…”

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo