Nhóm dịch: truyengi
Tình trạng: Đã hoàn thành
Cập nhật: 15/05/2025
Lượt xem: 13,525
Lượt theo dõi: 0
Ta đã làm một hoàng hậu hiền lương thục đức cả đời vì Tạ Trác.
Khi ta bệnh mất, hắn lại nói: “Chỉ mong kiếp sau xa lạ, không làm đôi oán lữ.”
Mở mắt ra lần nữa, ta quay về trước khi đính hôn với hắn.
Lần này, Tạ Trác sai người đem con nhạn hắn tự tay bắn hạ tặng cho kẻ khác.
“Nguyện lấy hồng nhạn làm sính lễ, cầu thú quý nữ họ Giang.”
Hắn nhìn nàng ta với ánh mắt chan chứa dịu dàng, trong đôi mắt ấy là sự viên mãn khi được bù đắp tiếc nuối năm nào.
Còn ta, mặc kệ những ánh nhìn chế giễu xung quanh, chỉ khẽ mỉm cười:
“Vậy chúc Thái tử và Thái tử phi, đồng tâm đồng đức, bạch đầu giai lão.”