Sân khấu sụp đổ, dưới khán đài, Phó Thanh Sơn theo bản năng lao đến bên cạnh Thẩm Vi Vi.
Tôi bị mắc kẹt dưới đống đổ nát, nhìn anh ấy hoảng loạn, mất đi vẻ bình tĩnh thường ngày, vội vàng thực hiện hồi sức tim phổi cho Thẩm Vi Vi.
Giọng cô ấy yếu ớt hỏi anh:
“Thanh Sơn… anh còn thích em không?”
Phó Thanh Sơn không trả lời, nhưng đôi mắt anh đỏ hoe. Người luôn điềm tĩnh như anh lúc này lại sợ hãi đến mức đôi tay cũng run rẩy.
Tôi nhắm mắt lại, để mặc nước mắt lăn dài trên má. Hôm nay tôi đã hỏi Phó Thanh Sơn liệu anh có thể đến xem buổi biểu diễn của tôi không.
Anh nói hôm nay có một ca phẫu thuật, không thể rời đi.
Phó Thanh Sơn, chúng ta dừng lại ở đây thôi.